27/09/23 – 08:09
LỖI MỘNG
Nhớ lắm rồi người tình của tôi ơi
Sao anh nỡ để vườn hồng héo rụi
Buồn hưu quạnh mắt tuôn sầu lệ tủi
Nhạn cuối trời, oanh đầu núi ngẩn ngơ…
Người ở đâu sao khắc khoải mong chờ
Lòng trống trải giấc mơ không trọn vẹn
Hoàng hôn buông nơi vườn xưa nhìn lén
Chẳng thấy anh ngào nghẹn lệ tuôn dòng…
Mong anh về ngực trái réo xôn xao
Hình bóng ấy in hằn sâu đấy mắt
Từng mạch sống ngỡ rằng ai thắt chặt
Chuyện lạc bờ hưu hắt bến sông tương…
Nhớ về anh má phấn chẳng tươi hường
Giận nhiều lắm nhưng niềm thương không cạn
Cũng nhiều lúc em xao lòng chán nản
Muốn quên đi chuyện lãng mạn vườn hồng…
Người quay về lối cũ bé chờ trông
Cùng ướp mộng cho nồng hương tình ái
Để mắt biếc mơ màng trong ngây dại
Dáng liễu đào khả ái được bồng phiêu.
Việt Trì, 29/9/2023
Bùi Tân
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang