08/09/23 – 03:09
LỜI RU CỦA MẸ
Võng đưa
kẽo kẹt bến sông
Tôi nằm nhớ mẹ mà lòng quặn đau
Ngày xưa
đất nước còn nghèo
Mẹ nuôi tôi ốm tóp teo thân gầy
Nhớ xưa
cũng bến sông này
Mẹ làm người lái đò đầy qua sông
Nắng nồng
hay lúc mưa giông
Bao người qua có nhớ không người chèo
Một đời
mẹ sống trong nghèo
Lo cho con đến bạc đầu vẫn lo
Bến sông
cùng với con đò
Bòn từng đồng để chăm cho gia đình
Miếng xương
mẹ nhận về mình
Phần ngon mẹ lại nhịn nhường cho con
Mẹ giờ
khuất núi cùng non
Nhớ thương mẹ lại làm con đau lòng
Nhìn dòng sông
nước xuôi dòng
Như nước mắt mẹ chảy ròng thương con
Khóm tre
kẽo kẹt nỉ non
Như lời của mẹ ru còn đâu đây…
07/9/2023
Nguyễn Văn Cư
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang