Lời ru tình mẹ – Thơ Nguyễn Tất Tùng

22/06/23 – 10:06

Tranh minh họa. Nguồn : Internet

 

LỜI RU TÌNH MẸ

 

Sớm chiều khúc hát à ơi

Mẹ ru tôi lớn từ nơi quê nghèo

Lời ru từ mái tranh xiêu

Ngày ngày theo bước, chân tôi vào đời.

 

Đông qua xuân đến hạ vơi

Thân cò lặn lội mẹ phơi giữa đồng

Chiều chiều bóng mẹ xa trông

Con cua con ốc, cõng ròng ánh trăng.

 

Sương mù mỏi gối giăng giăng

Mưa phùn gió hắt, áo đằm tấm thân

Chỉ mong con được no phần

Mẹ tuy vất vả, chẳng ngần tiếc công.

 

Nắng chiều ngả bóng mây hồng

Hoàng hôn cũng đã nổi vòng nguyệt lai

Gà lên tổ ấm then cài

Quốc kêu chim gọi, rủ nhau về trời.

 

Thương đàn con nhỏ chơi vơi

Khói lam chiều tỏa phất phơ sau nhà

Vô tư cất tiếng hát ca

Hay đâu mẹ vẫn lội ba quãng đồng.

 

Trời sinh phận cực má hồng

Cuộc đời mẹ gánh cả đàn con thơ

Chiều buông giọt nắng sau hè

Con ngồi đợi mẹ, bùi ngùi nhớ hơn.

 

Thời gian con đã lớn khôn

Nhưng vì cuộc sống rời xa quê nhà

Không gần phụng dưỡng mẹ cha

Đỡ đần sớm tối tuổi già bệnh đau.

 

Nơi đây nỗi nhớ dâng trào

Gửi dòng cảm xúc vào ngàn lời thơ

Lời ru chắp cánh ước mơ

Con xin ghi nhớ công lao của người.

 

Cho dù cuộc sống ngược xuôi

Những gì mẹ đã nuôi con mỏi mòn

Lời ru khúc hát vẫn còn

Hình bóng mẹ mãi, in trong cuộc đời!

Sài Gòn, 21/6/2023

 

NGUYỄN TẤT TÙNG

Tác giả Nguyễn Tất Tùng

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: