14/08/23 – 01:08
LỜI TỰ TÌNH CỦA BIỂN
Nâng cánh buồm nhờ gió đẩy thuyền ra
Chốn sâu thẳm bao la ngàn sóng vỗ
Biển gọi mời thuyền ngại gì giông tố
Nhưng đâu ngờ chính gió tạo phong ba
Thuyền biết không tình biển mãi bao la
Mãi sâu lắng hiền hòa như khúc hát
Lòng chất chứa bao vị đời mặn chát
Giữa mênh mông vẫn khao khát bóng thuyền
Gió dịu dàng biển sẽ mãi bình yên
Sóng âu yếm ru thuyền say giấc ngủ
Níu hoàng hôn che màn sương quyến rũ
Gọi bình minh bao phủ ánh dương hồng
Gió ghen hờn gió bỗng hóa cuồng phong
Đẩy thuyền trôi ngược dòng qua bãi đá
Thuyền yêu ơi!… đừng theo cơn gió lạ!…
Bởi xa nhau… biển sẽ hóa… điên cuồng
Gió chưa dừng gào thét chẳng chịu buông
Đem lốc xoáy cuộn dâng luồng sóng cả
Thuyền yêu ơi!… vững vàng lên đừng ngã!…
Biển sẽ mang cơn sóng cả theo cùng
Thuyền biết không!… trong bão tố điệp trùng
Biển vẫn giữ đến tận cùng chung thủy
Thuyền hiểu không!… biển mãi là tri kỷ!…
Sóng ngàn năm không nghỉ… vỗ về yêu.
Hoàng Anh Dũng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang