18/09/23 – 08:09
HẠ BUỒN THÁNG TƯ
Khung trời nào mộng mơ thời cắp sách
Con đường vẫn theo ta cùng năm tháng
Rêu xanh phủ trường cũ trách hờn ai
Tâm thổn thức dạt dào bao nỗi nhớ
Thuở học trò trong trắng tuổi trinh nguyên
Buổi yêu đầu kỷ niệm mãi không quên
Ước hẹn thề nhung nhớ đến khôn nguôi
Lần năm tháng bồi hồi trong mộng tưởng
Hoàng hôn chiều hạ buồn chân độc bước
Tháng Tư về gợi nhớ khúc sầu vương
Nhặt xác hồng ép vở khối tình si
Dấu yêu nào động lại chất đam mê
Thư trao nhau viết vội lúc hẹn thề
Tay nắm chặt muôn chiều vàng thổn thức
Chân lạc bước ngỡ ngàng mùa hoa phượng
Trời hạ buồn tháng Tư nào cõi nhớ.
KHUNG TRỜI MỘNG
Hoàng hôn chiều rong chơi hoài lạc bước
Biển gọi hồn sóng nước mãi bơ vơ
Đường vạn lý muôn trùng xa nỗi nhớ
Đặng trong ta trăn trở lúc bồi hồi
Bên nhau đó tháng ngày dài rong ruổi
Nhặt chút tình bỏ lại khoảng trời không
Mang trái đắng sầu vương về tìm mộng
Vạn nẻo trần mênh mông bờ bến lạ
Sóng bạc đầu bềnh bồng về cõi tạm
Gió dập dìu lang thang buồn tiếc nuối
Mãi ngóng trông nước lớn ròng rượt đuổi
Họp rồi tan cho cuộc tình lạc lối
Khung trời nào muộn phiền mãi khôn nguôi
Lưu luyến thời bao nỗi nhớ cuồng si
Đường không lối ngỡ ngàng lúc chia tay
Gom góp nhặt cảnh đời hoài tiếc nuối.
XÁC LÁ VÀNG PHAI
Phai tàn lá úa dáng đìu hiu
Người đâu lặng lẽ chốn liêu xiêu
Hoang vắng màn đêm với nỗi buồn
Nệm lá thu phai tuổi xế chiều
Đoạn đời xa khuất ngõ cô liêu
Lạc bước lang thang cảnh tiêu điều
Vạc về quên cả lúc hoàng hôn
Bụi trần tô thắm đậm thêm môi
Trăng khuya tắt lịm buồn không nói
Thấp thoáng bên đời tựa chiếc nôi
Đong đưa xào xạc tỏ tình riêng
Muôn cánh hoa tàn rơi lạc lối.
KIẾP THĂNG TRẦM MỘNG TƯỞNG
Chân mỏi bước bao chuỗi ngày lạc hướng
Trong muộn phiền lạc lõng lúc chơ vơ
Lang thang mãi đường trần luôn trắc trở
Để cách xa tan vỡ phút tương phùng
Nắng chói chang ôm ấp đến sượng sùng
Tim trống vắng thủy chung tìm lối mộng
Biết về đâu xa xăm bờ biển rộng
Đời bão giông cô độc đến cuồng si
Bóng đổ dài trong oán hờn ngây dại
Chút giọt tình vay mang từng ngọn sóng
Mỗi chiều buông vắng lặng cõi mênh mông
Bao hoài bão lạc trôi vào sóng biển.
Đường vạn nẻo mây mù giăng khắp lối
Vạn lần trông khi tìm hoài chẳng thấy
Với thiên đường hay tủi nhục đâu đây
Đặng một đời lận đận mãi tối tâm
Đi cứ đi trong ngõ cụt muôn lần
Hố sâu thẳm lớn dần theo cay đắng
Đường trần gian khổ ải lẫn nhọc nhằn
Cũng đời thường say nắng với thời gian
Tay nắm chặt yên bình luôn xa lánh
Mây vần vũ trời không hanh chút nắng
Lơ lửng trôi nhạt cả một vần trăng
Đêm than thở kiếp thăng trầm mộng tưởng.
HẠ NHỚ MÙA HOA PHƯỢNG
Con đường xưa lặng thậm bao nỗi nhớ
Cánh phượng hồng chom chớm lại ra hoa
Ve sầu vang nhạc khúc về tìm mộng
Khung trời hạ mênh mông hòa trong nắng
Hàng phượng vĩ vấn vương buồn im ắng
Kỷ niệm xưa yêu đương giờ họp lớp
Thổn thức lòng hò hẹn chút nhởn nhơ
Mang vị ngọt trang thơ tình nồng ấm
Nụ hôn đầu trong ngại ngùng say đắm
Sách vở nào ngăn cấm nổi tình si
Bên nhau đó thuở học trò mộng mị
Tuổi mộng mơ toan tính lại ngóng trông
Cách chia xa bao mùa hạ đợi mong
Xác phượng hồng lẫn trong từng nhịp thở
Lời hẹn ước muộn màng xa tầm với
Trời hạ buồn rong chơi mùa phượng vĩ.
Lương Khánh Vinh
- Lương Khánh Vinh
- Sinh ngày 12/11/1959
- Quê quán: Ninh Kiều – Tp. Cần Thơ
- Nơi ở hiện tại: Ninh Kiều – Tp. Cần Thơ
- Giới tính: Nam
- Dân tộc: Hoa
- Nghề nghiệp: Kinh doanh
Cam kết: Tác phẩm dự thi thuộc quyền sở hữu của tôi. Tôi chịu trách nhiệm trước Pháp luật và quy định của Ban Tổ chức cuộc thi nếu có tranh chấp.
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang