14/08/23 – 08:08
MẸ GIÀ
Pha sương tóc bạc mái đầu
Đồi mồi cũng điểm sạm màu làn da
Chín mươi tiết hạ giao hòa
Bấy nhiêu mùa lá trôi qua trong đời
Khuông chiều tháng Bảy mưa rơi
Nheo nheo khóe mắt từng hơi thở dài
Thoáng buồn nếu chợt một mai
Lá vàng rụng cội còn ai đáp đền
Công lao dưỡng dục mẹ hiền
Ví như trời biển vô biên chập chùng
Bây giờ sức yếu chân rung
Tai ngơ trí lẫn gọi chung tuổi già
Ngày thì giữ cửa giữ nhà
Đêm chờ tắt điện khi ta đã về
Lạch bạch đôi dép xỏ lê
Cháu con xúm ghẹo ngô nghê cười xòa
Hoàng hôn nhuộm phía trời xa
Đường chiều tắt nắng mây nhòa nhạt vương
Giấc mơ con rất bình thường
Được nhìn dáng mẹ thân thương mỗi ngày.
Hoàng Bích Thị
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang