07/08/23 – 03:08
MẸ VÀ MÙA THU TRÊN QUÊ HƯƠNG!
Bao năm rồi con sống ở xa quê
Nhớ mùa thu năm nào khi con về bên mẹ
Một chiếc lá vàng rơi lặng lẽ
Con thấy nhói trong lòng, bởi mẹ cũng như chiếc lá mùa thu!
Nơi bờ ao thấp thoáng áng sương mù
Giọt sương thu trên cánh bèo lấp lánh
Gió heo may lùa từng cơn se lạnh
Mẹ nhặt từng hạt sạn vàng trong rá gạo đem vo!
Bầy em gái chơi chuyền trên chiếc sân kho
Đàn bò vàng lặng lẽ bên bờ mương gặm cỏ
Tôi bước đến bên người thả vó
Nhìn chú cá chú còng chú rạm nhỏ trôi sông!
Đàn chim sẻ bay ngang qua cánh đồng
Đang mải miết tìm nhặt bông lúa rụng
Trong đầm làng nở một vài bông súng
Tôi đứng dưới gốc cây bàng già trong bụng thấy bâng khuâng!
Thu về rồi con thấy nặng bước chân
Cất từng bước tần ngần đến bên cây cổ thụ
Mẹ đã ra đi trong mùa thu cuối vụ
Nay ở xứ người con lại nhớ về nơi chốn cũ mùa thu!
Sài Gòn, 21/8/2022
Phan Ngọc
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang