29/08/23 – 02:08
MẸ VÀ QUÊ HƯƠNG
Muốn về quê nhưng việc cứ bộn bề
Đâu có tại những đam mê phố xá
Đông người qua nhưng thấy mình xa lạ
Nơi cõi hồn thấy nhớ quá QUÊ HƯƠNG.
Sáu mấy năm qua biết mấy cung đường
Nhưng nơi ấy nỗi nhớ thương còn đọng
Khi tim đỏ còn mang dòng máu nóng
Chữ QUÊ HƯƠNG vẫn cháy bỏng trong lòng.
Nhớ quê nghèo, chiếc đòn gánh cong cong
Đường lầy lội, khúc đê vòng bãi cát
Vẫn thoang thoảng trong gió chiều ngào ngạt
Mùi lúa thơm và khúc hát xa vời.
Khắc khoải hoài chẳng có lúc nào vơi
Trưa nắng bỏng nghe ngọt lời ru bé
Càng thấu hiểu những tình thương của mẹ
Cả cuộc đời bán sức trẻ nuôi con.
Đâu kể chi chuyện mưa nắng mỏi mòn
Mẹ đánh đổi cả tuổi son rực rỡ
Và chấp nhận vẹn tròn câu duyên nợ
Bởi lắng lo và trăn trở muôn điều.
Ngập nỗi lòng thương mẹ biết bao nhiêu
Con rất muốn như con diều no gió
Dang đôi cánh làm những điều rất nhỏ
Chữ hiếu trung làm sao nó đủ đầy.!
Hoàng Ninh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang