22/11/23 – 02:11
MƠ ĐÔNG
Tôi ngớ ngẩn nhìn mùa thu tàn úa
Đón đông về gió Bắc cứ ùa sang
Bỗng thấy chênh chao nhớ cảnh lá vàng
Mùa lá đổ sợ thời gian dâu bể
Em con gái sinh trong nhà gia thế
Vọng tộc danh gia đâu dễ gặp nàng
Bao lần tôi nhớ quá định liều sang
Hai nhà chỉ cách một giàn thiên lý
Thế mà cả một mùa thu để ý
Đông sang rồi mãi suy nghĩ âu lo
Mưa gió dầm dề ai thấu dùm cho
Yêu quá đổi sao đắn đo nhiều thế
Tôi lại nhớ cồn cào không đếm xuể
Gái tân thùy mị gia thế trâm anh
Nét đẹp cao sang mắt biếc long lanh
Nàng như dáng ngọc để dành quý nhân
Tôi cứ nghĩ gái đẹp nhờ son phấn
Nhưng với em da tự nó trắng ngần
Đôi má hồng môi đỏ đẹp từng phân
Tôi lại thích ngắm trăm phần dáng đẹp
Tôi thơ thẩn nhìn nhà nàng cửa khép
Gió đông về lạnh người đẹp ai chăm
Tôi mãi mơ cùng sống trọn trăm năm
Hòa điệu nhạc mãi miên man sóng tình!
21/11/2023
Hoàng Thái Triển
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang