22/07/23 – 01:07
MỘC MIÊN!
Có một vùng quê yên bình trong nỗi nhớ
Ký ức ngọt ngào nuôi dưỡng tuổi thơ tôi
Làng ven sông bên lở bên bồi
In bóng em trải dài bên bến vắng
Chào tháng Ba dùng dằng mây và nắng
Hàng mộc miên thắp nến đỏ hây hây
Nối hạ vào xuân, nối một miền cổ tích
Nối ta với nàng, nối nỗi nhớ mênh mang.
Rồi một ngày em chợt sang ngang
Con đò vắng bóng nàng ngồi hong tóc
Mộc miên nhớ em sụt sùi như muốn khóc
Rụng vơi đầy như tim vỡ tan hoang…
Ước chi xuân đừng đi quá vội vàng
Chờ hạ tới rực trời hoa thương nhớ
Anh ngồi đây, ngắm mộc miên nở rộ
Em nồng nàn thương nhớ mối tình xưa.
Phạm Nhớ
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang