29/06/23 – 07:06
MỘT THOÁNG QUÊ HƯƠNG
Quê hương tôi có một dòng sông lại
Nước ngày đêm chảy mãi về đông
Dân nơi đây đa số làm nghề nông
Có bốn mùa ruộng đồng xanh bát ngát
Nhìn xa xa một thảm vàng bãi cát
Biển mênh mông như ca hát đêm ngày
Đàn hải âu luôn tung cánh lượn bay
Là báo hiệu những ngày nhiều tôm cá
Thuyền ra khơi mọi người đều vội vã
Vượt trùng dương sóng cả tận chân trời
Ánh bình minh đã tỏa khắp rạng ngời
Con thuyền nhỏ ngoài khơi đang đánh bắt
Dẫu ngày đêm nắng mưa dông sấm sắt
Người dân chài luôn vững chắc vươn xa
Vừa đánh bắt đến tận Đảo Trường Sa
Giữ biển đảo như là người lính hải
Bao ngày đêm con thuyền quay trở lại
Cá mực tôm đang vận tải đầy khoan
Thuyền cập bến ai nấy đều hân hoan
Vui là thế chu toàn người đánh bắt
Thương dân chài lệ nhòa trên đôi mắt
Mà ta đây như dao cắt ruột gan
Cầu chúc cho họ mãi mãi bình an
Dù cuộc sống cơ hàn luôn bám biển.
28/6/2023
Nguyễn Văn Học
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang