14/10/23 – 09:10
MƯA BUỒN
Tiếng mưa từ trời, tiếng mưa từ đất
Từ trong trống không màn đêm khuyết tật
Cứ sắt se rách vỡ một mảnh hồn
Con chim trời chết cóng trước hoàng hôn
Chưa kịp hót tiếng gọi con về tổ
Tiếng mưa từ trời, tiếng mưa từ đất
Như ngàn năm không quên điều có thật
Cây cỏ sụt sùi phố thị nôn nao
Mưa cứ buồn, buồn như đêm tháp cổ
Lá trên cành không một chút lao xao.
Nguyễn Thưởng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang