29/11/23 – 02:11
MƯA ĐÊM
Cơn mưa đêm dội vào trong từng nỗi nhớ
Tí tách bồi hồi ướt sũng giếng hồn anh
Bên cái ngày đông…
Đủ vừa yêu thương trú ngụ
Lòng chợt nghe…
Như cuộn trào từng con sóng dữ
Hối hả đan xen giữa manh áo đời lữ thứ
Ánh mắt bờ môi… nụ biếc em cười như ngự trị cả tâm trí hòa say
Sau những bon chen đường trần hối hả
Anh được về bên gối mộng bờ em
Dù tháng ngày qua đi chuyện tình mình không êm đềm tươi thắm
Bao đắng cay cứ hằn thêm trong tâm hồn sâu thẳm
Em chẳng ngại ngùng gánh chịu mỗi riêng thôi
Những xa cách đớn đau ngày cũ cũng qua rồi
Nay cùng về nắm tay nhau
Ươm chồi xuân hạnh phúc như cái thuở ban đầu
Trải qua gian lao…
Để thấy nghĩa nồng nợ duyên khắng khít
Rồi giờ đây hai chúng ta chung niềm vui đời thường rất thực
Trọn vẹn yêu thương…
Nắng rạng tương phùng.
Tiếng mưa đêm tí tách ngoài hiên
Từng hạt rơi lộp độp như tiếng lòng ai trong miền xa vắng
Ngóng đợi ngày Xuân xanh cây lá
Ta lại về sánh bước đời nhau…
29/11
Trúc Hàn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang