03/11/23 – 04:11
MƯA ĐÔNG
Đêm đông buồn… khắc khoải nỗi cô đơn…
Mưa tý tách, xói mòn tình mong mỏi
Đã bao đông, em có nghe anh gọi
Sao lặng im, để đau nhói lòng anh
Từng giọt rơi… trong giấc ngủ không thành
Lại gợi nhớ tình mong manh đã mất
Những lời yêu bao nhiêu năm chân thật
Nay tan dần thành bong bóng trôi sông
Mưa thổn thức… phập phồng trong đêm vắng
Giọt sầu vương, giọt cay đắng tuôn tràn…
Giọt buồn thương, giọt gợi nhớ thời gian
Đọng trong lòng, chứa chan tình tha thiết
Mưa rả rích… tâm tư càng da diết
Khi chia ly, anh mới biết nỗi đau
Mưa tý tách, gợi nhớ mối duyên đầu
Lặng trong đêm, tình em anh mãi nhớ
Đêm dần tàn… tiếng mưa thôi nức nở
Trời hừng đông, anh mơ thấy em về.
03/11/2023
Vương Phúc
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang