03/11/23 – 10:11
MÙA HOA CẢI
Chắc có lẽ bởi đông về thấm lạnh
Hoa cải ngời cánh mỏng cứ vàng ươm
Mặc gió lay bấc thổi vẫn khiêm nhường
Cứ rạng rỡ ngát hương đầy quyến rũ
Nhỏ xinh xắn gói bao điều ấp ủ
Giữa trời đông vẫn giữ vẻ tươi ngời
Như tình em sống mãi tuổi đôi mươi
Để lòng anh mãi bồi hồi xao xuyến
Thoảng trong gió hương nồng nàn ngát quyện
Cứ tinh khôi quyến luyến bước chân người
Cải bông ngời thiếu bóng dáng em tôi
Từ dạo ấy em xa rời đi mãi…
Mắt nhỏ lệ cay nồng mùi hương cải
Vẫn còn đây hương ái thuở ngọt ngào
Màu hoa vàng tết tóc em ước ao
Anh trở lại thầm trao vòng nhẫn cưới…
Cơn gió bấc mùa đông về buồn rượi
Bến sông quê vẫn lầm lũi con đò
Vườn cải ngồng vàng tít tắm quanh co
Dài bất tận theo câu hò man mác…
Anh chợt thấy hình dáng em như tạc
Giữa sắc hoa dào dạt khúc hoan tình
Và hiểu rằng giữa sắc vàng lung linh
Tình yêu ấy trong tim mình mãi mãi.
Nguyễn Thị Thu Hằng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang