16/11/23 – 01:11

MÙA THU NĂM ẤY
Từng chiếc lá úa vàng bay tan tác
Chở nỗi buồn man mác giữa chiều rơi
Mùa Thu ấy đã ngàn xa diệu vợi
Mất hút dần trong tầm với bàn tay.
Khẽ run run chiếc áo mỏng thân gầy
Bao thương nhớ đong đầy trong đáy mắt
Hoàng hôn xuống cho vầng mây xám ngắt
Giọt nắng buồn lụi tắt cuối hàng cây.
Em góp nhặt chiều tàn trên cánh lá
Giấc mơ đời vụn vỡ những niềm đau
Ẩn mình trong góc tối đã chìm sâu
Là kỷ niệm vẫn còn in vết dấu.
Trái tim nhỏ một thời còn đau đáu
Nỗi niềm riêng thẩm thấu buốt tâm can
Hồn chênh chông tựa lá úa Thu vàng
Nằm xao xác trong chiều hoang lộng gió.
Những dấu ái một thời như còn đó
Sao bỗng dưng lạ lẫm đến hoang mang
Chiều hôm nay nhìn lá úa Thu sang
Vàng nỗi nhớ bạc ngàn trong ký ức…
Bao cảm xúc hôm nào trong tiềm thức
Chợt trở về nghe bứt rứt tâm can
Tóc Xuân xưa nhàn nhạt trắng mây ngàn
Đành xếp lại trang đời vào dĩ vãng…
13/112023
Nguyễn Thị Thu Thủy
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân