14/09/23 – 08:09
MƯA VÔ DUYÊN
Mưa dai như người nói chuyện vô duyên
Giọt ngắn giọt dài luyên thuyên hè phố
Bong bóng trôi lộn nhào xuống hố
Vẫn còn với lại nổ thêm câu
Mưa sinh ra từ ông Ngâu bà Ngâu
Chuyện đêm chuyện ngày chưa dứt câu hò hẹn
Lỗ tai ngứa gãi mấy lần không hết
Biết bao giờ hết chuyện mưa ơi!
Mưa cứ nỉ non chuyện đất chuyện trời
Phố mặc áo tơi bơi chèo lũ lụt
Thương em từ đầu đến chân ướt sũng
Trút nỗi buồn trôi tuột hố ga
Mưa vẫn vô duyên ngoài ngõ trong nhà
Rót vào tai thủng ba màng nhĩ
Không muốn nghe mưa rên rầu rĩ
Đắp chiều nằm mặc kệ chuyện mưa…
Phan Huy Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang