Mùa yêu! – Tản văn Phạm Nhớ

26/07/23 – 07:07

Tác giả Phạm Nhớ

 

MÙA YÊU!

          Có một mùa đông của miền Nam Trung Bộ thật đặc biệt. Không lạnh buốt như mùa đông miền Bắc nhưng hơi thở mùa đông đủ làm cho xúc cảm của một người lãng mạn phải run lên dịu dàng.

          Mùa đông kéo người ta xích lại gần nhau hơn, làm cho cái ôm chặt hơn, hơi thở hòa vào nhau thêm nồng nàn say đắm. Sáng cho phép mình ngủ nướng một chút, tiết trời se lạnh như nuông chiều vuốt ve cảm giác, được xúng xính trong chiếc áo ấm, khoác hờ một chiếc khăn điệu đà! Thấy vui!

          Dù không có mùa đông đúng nghĩa của xứ sở ôn đới nhưng vẫn thấy lá vàng rơi xao xác dưới những góc phố quen. Trời chuyển mình sang mùa theo cách riêng của nó. Chắc chắn một ai đó khi đang nghe những bài hát về mùa đông lòng cũng phải xốn xang, trộn rộn. Nhâm nhi ly cà phê nóng, gợi nhớ những xúc cảm của lần đầu nắm tay người yêu đạp xe trên phố thân thương. Tình cứ gần thế, xin về gần như em hòa vào với anh. Tình dữ dội như đợt sóng xô vào bờ, để ta gần thêm chiếc hôn nồng. Góc phố này, khung cảnh này – nơi có hai người xưa đã yêu nhau.

          Mùa đông có vẻ đẹp của riêng nó. Tôi thích không khí lạnh của mùa đông, thích nền trời ảm đạm với mây xám về ngang lưng trời. Có lẽ sự nồng nhiệt trong tình yêu cộng thêm vẻ đa sầu đa cảm mà trách cứ ai đó vô tình, để hồn tôi vờ như thanh âm của những phím đàn vụn vỡ.

          Mùa đông là mùa của mùi nhớ còn sót lại nồng nàn hoa sữa, mùi nước hoa quen thuộc của người mình yêu đêm qua còn vương về tận cửa phòng. Mùi vị ngọt ngào của chiếc hôn khi tiễn người yêu về trước ngõ. Mùi dịu ngọt của hoa ngọc lan mà anh hái tặng mình trong cặp sách hôm qua. Tất cả như vừa mới mẻ, vừa thơm tho, tinh khiết. Đó là hàng trăm lý do của những người yêu nhau. Bạn có nhớ người yêu cũ không? Khai thật đi!

Phạm Nhớ

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: