25/11/23 – 09:11
MUỘN
Từ bao năm tôi vẫn như trẻ dại
Lớn khôn rồi mà ngỡ mãi
còn thơ
Mẹ luôn cho con những gì sẵn có
Tôi vô tình hoang phí giọt mồ hôi…
Mẹ chẳng tiếc chi cuộc đời ngắn ngủi
Tôi không nghĩ gì sầu tủi mẹ mang
Một đêm mưa khi mẹ kiệt hơi tàn
Tôi chợt tỉnh – muộn màng
không kịp hối!
Ng Văn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang