02/03/23 – 03:03
NHÀ GIÁO, NHÀ THƠ XUÂN NƯƠNG
Nhà giáo, nhà thơ Lê Thị Xuân Nương (bút danh Xuân Nương) sống và sáng tác ở quê hương “Huyện Lúa Tây Hòa”, tỉnh Phú Yên. Là một cây bút nữ, với niềm đam mê nghệ thuật và hầu lưu giữ những khoảnh khắc, những nỗi – niềm trong cuộc sống. Với chị, thơ là “món ăn tinh thần”, giúp chị thêm vui tươi và yêu đời, yêu người hơn.
Đến với những vần thơ Xuân Nương dù mộc mạc, dung dị nhưng không kém trữ tình, lãng mạn. Nàng thơ yêu màu trắng, yêu sự tinh khôi như tuổi hoa niên, yêu mái đầu và phấn bản, yêu màu áo của những người làm nghề thầy thuốc cứu chữa bao người,… Điều đó thể hiện qua bài “Màu trắng tôi yêu”.
Hơn thế nữa, nụ cười và dáng Huế, cô gái làng Mỹ Thạnh xưa và nay… qua ngòi bút của Xuân Nương thật duyên, đậm chất quê… Mời bạn lần giở trang thơ Xuân Nương và cảm nhận theo cách của riêng mình…
BAN BIÊN TẬP
MÀU TRẮNG TÔI YÊU
Nếu ai hỏi: Tôi yêu màu nào nhất?
Tôi bảo rằng: Yêu màu trắng trinh nguyên!
Trắng vô tư không một chút muộn phiền
Trắng thanh bạch hồn nhiên tuổi trẻ
Trắng ngọt ngào như dòng sữa mẹ
Trắng dịu dàng như bụi phấn rơi rơi
Trắng như lòng chưa vướng bụi đời
Trắng như chiếc áo bờ lu anh mặc
Chan chứa tình người… màu trắng yêu thương!
Nhân ngày 27/2 – Ngày Thầy thuốc Việt Nam
NỤ CƯỜI
Ngày vui cháu ngoại tuổi hai
Nó cười tít mắt nắng mai thẹn thùng
Hai hàm răng ngọc sáng trưng
Cùng Bà đồng điệu sáng bừng không gian
Nụ cười lan tỏa ngập tràn
Mang niềm vui tới hân hoan mọi nhà…!
GÁI HUẾ
Em ra xứ Huế mộng mơ
Em làm gái Huế bài thơ nón cài
Em thích cái dáng trang đài
Em điệu cùng bạn… nắng mai thẹn thùng…!?
Em đà quá tuổi chừng Xuân
Em ra gái Huế,ảnh ưng ngắm hoài!
GÁI LÀNG MỸ THẠNH
Này là những gái làng xưa
Những bông hoa đất nắng mưa dãi dầu
Quá nửa đời những bể dâu
Trở về đồng nội thắm màu thời gian
Gió sương, cay đắng gian nan
Xuân về vẫn nở rực, tràn …nơi đây
Tóc xanh chớm trổ màu mây
Nụ cười sáng cả vườn cây, đất trời…
Yêu thương cho bạn cho tôi
Yêu những nụ cười của tuổi “ thần tiên”
NĂM MỚI NÀNG THƠ
Năm mới như vội vàng
Cái lạnh dường xua tan
Tìm Nàng thơ áo đỏ
Cho nhiệt huyết căng tràn…!
Phú Yên, 03/01/2023
CHÂN QUÊ
Nhớ chiều Xuân năm ấy
Nắng nhạt thoa lưng đồi
Em cười tung khoé mắt
Cùng bé nhỏ yêu ơi!
Bên nhánh sông lờ lững
Lăn tăn cá đớp mồi
Ánh chiều rơi lấp loáng
Êm đềm kỉ niệm trôi…
Sông Ba quê một thoáng
Mỹ Thạnh, “Nhỏ” và tôi!
Xuân qua Xuân lại đến
Nét chân quê rạng ngời!
XUÂN NƯƠNG
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang