29/07/23 – 02:07
NẾU LÀ TÌNH NHÂN
Mây… hỏi… gió? Đã bao giờ chưa nhỉ
Đã từng yêu… tri kỷ với nắng vàng
Đã bao giờ thủ thỉ với mùa sang
Hay từng hứa với nàng mưa vội vã
Gió bâng khuâng vu vơ lời nghiêng ngả
Theo nhịp vui đem thả giấc mơ về
Nói với đời thế sự nhiều đam mê
Nên lạc bước bên lề mùa sang đã
Nắng có hỏi… hay người yêu bến lạ
Hay xem đó là mối tình thả trôi
Gió trả lời… đã thật lòng yêu rồi
Nên mùa sang bồi hồi thêm cảm xúc
Ở trên đời chữ yêu thương đúng lúc
Gọi chân tình đánh thức trái tim thơ
Đón niềm vui trao gửi ước mong chờ
Niềm hạnh phúc bến bờ yêu thương mãi
NẾU LÀ TÌNH NHÂN là dối lòng thơ dại
Là tình nhân… đâu phải tiếng yêu đầu
Thu chớm lạnh mùa lác đác giọt ngâu
Cơn mưa nhỏ mối tình đầu luôn nhớ…
27/7/2023
Phương Hoàng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang