Ngậm ngùi – Thơ Đức Hạnh

28/09/23 – 03:09

Tác giả Đức Hạnh

 

NGẬM NGÙI…!

EM quay về với cuộc đời đơn lẻ…
Bao kỷ niệm trong góc nhỏ con tim…?
Không còn thấy bóng hình anh đâu nữa…
Nước mắt em rơi tím lạnh hoàng hôn…

Từng đêm về hứng giọt lệ tủi hờn…
Chưa một lần được cùng nhau hội ngộ…
Cũng chưa từng được nắm chặt bàn tay…
Giờ chia xa lòng buồn đau quặn thắt…

Em trở về trong nỗi buồn vô tận…
Trái tim côi vẫn âm thầm dẫy dụa…
Có lẽ nào…! Anh bỏ em vội vã…?
Để bây giờ đôi ngã phải chia ly…!

Em bước đi… mà không nói được gì…?
Anh đành lòng hờ hững đến thế sao…?
Đêm buông xuống như là đang xô đuổi…!
Vạt nắng chiều đến tận phía trời mây…?

Để hôm nay đám tang giỗ cuộc tình…?
Chôn nấm mồ vùi sâu bao kỷ niệm…
Đường tình xưa vẫn ngập tràn chan chứa…!
Trong tim em khơi dậy chuyện bão lòng…?

Anh phương nào còn nhớ đến em không…?
Có hạnh phúc bên người anh yêu dấu…!
Anh còn nhớ những đêm mình hò hẹn…
Nói muôn đời yêu mãi chỉ em thôi…!

Sao định mệnh lại rẽ chia hai lối…?
Chiều mùa thu mà mưa rơi tầm tã…
Đưa anh đi về phương trời xa lạ…
Em suốt đời héo rũ kiếp mồ côi…

Đức Hạnh

Ảnh minh họa internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: