04/12/23 – 04:12
NGẬP NGỪNG MÙA ĐÔNG…
Đông đã về trên từng lá cỏ
Sắt se lòng từng cơn gió heo may
Sương mù giăng trời ít nắng nhiều mây
Trơ trụi lá thương cành cong run rẩy
Em khoác vội tấm khăn choàng thuở ấy
Một mùa đông bàn tay ấm anh trao
Mắt lung linh bẽn lẽn má đào
Tình yêu đến tự khi nào anh nhỉ?
Đông lại về như lời yêu thủ thỉ
Cơn mưa chiều là nhân chứng tình xưa
Ngập ngừng sao những tiếng gửi thưa
Sao ngắc ngứ như bài thơ không thuộc
Phút ban đầu ta trao lời hẹn ước
Sao tình cờ trong một buổi chiều đông
Như khát khao một giấc mơ hồng
Trong sâu thẳm vẫn cháy bừng ngọn lửa…
Ngô Quang Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang