28/10/23 – 02:10
NGÀY ẤY…
Ngày ấy anh đi em nín thở
Mái hoa mơ lót ổ mái hiên
Cây rơm đứng chia tay đầu ngõ
Chiếc lá vàng lật gió chao nghiêng
Trai quê mình nghe tiếng gọi thiêng liêng
Băng qua Trường Sơn tới miền đất hứa
Nơi tiếng bom xé trời từng mảnh vỡ
Rơi xuống lòng ngổn ngang…
Ngày ấy anh đi để lại đứa con mang hồn liệt sĩ
Bàn chân giống cha bước qua hai thế kỷ
Mắt đợi chờ giống mẹ
Mỏi mòn rơi…
Nay con lớn lên theo đất theo trời
Tiếng nói âm vang quê ngoại
Nhớ nghiêng mình ngoái lại
Gọi Tổ quốc bằng một tiếng CHA
Người đẻ cuộc đời con vỗ cánh giữa bao la!
Phan Huy Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang