24/07/23 – 04:07
NGHỀ NHÀ BÁO
Nghề làm báo chẳng hào quang rực rỡ
Đời phong trần mãi miết đó mai đây
Rong ruổi cùng nắng gió với trời mây
Dùng ngọn bút tôi rèn thêm con chữ.
Đời làm báo miệt mài vô tư lự
Trên đất nước ngao du khắp mọi miền
Cùng lăn lộn với đất mẹ thiên nhiên
Nghề gian nan nhưng tâm hồn tự tại.
Đêm xa quê lòng cũng buồn trống trải
Cũng cô đơn lạc lõng lối đi về
Tìm chân lý khắp thực tế vùng quê
Bao hiểm nguy chơi vơi bờ vực thẳm.
Đêm khuya lạnh sương ngoài trời ướt đẫm
Vẫn miệt mài bên trang giấy nghĩ suy
Dù khó khăn vẫn đi tìm chân lý
Bởi đam mê anh chẳng quản nhọc nhằn.
Nghề nhà báo mồ hôi rơi thật mặn
Anh vẫn bước đừng buồn nhé em yêu
Đường tranh đấu mong rằng em thấu hiểu
Cây bút nhỏ cũng hoá thành gươm giáo.
Sài Gòn, ngày 20/6/2023
Nguyễn Quốc Trung
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang