27/11/23 – 09:11
NGỠ NGÀNG
Lọt từ chín tầng mây rơi xuống Thung Nham
Êm như dòng sông chở thơ về miền cổ tích
Nhỡ ngàng du khách
Ngỡ ngàng tôi…
Người đi như bơi
Thấp thoáng ánh sáng cưa đôi đỉnh núi
Mặt trời lặn đáy sông lao tới
Thuyền như bướm đậu Thung Nham
Bất chợt cơn mưa cò xối xả
Trắng một vùng bay
Cây rừng nghiêng ngửa
Tôi cũng ngửa nghiêng ngày…
Ngỡ ngàng chín tầng mây
Thấy Đinh Bộ Lĩnh bay về rất rõ
Tuổi chăn trâu thuở nhỏ
Phấp phới cờ lau!
Ngỡ ngàng ánh mắt gặp nhau
Ngỡ ngàng câu chào hỏi
Ngỡ ngàng em vồi vội
Ngỡ ngàng anh chưa kịp tiễn đưa
Ngỡ ngàng sớm
Ngỡ ngàng trưa
Ngỡ ngàng bát canh rau rừng bữa tối
Ngỡ ngàng nhà sàn nép mình vách núi
Ngỡ ngàng đêm mơ
Ngỡ ngàng cả chỗ tôi nằm…
Ôi Thung Nham
Thung Nham
Triệu năm sau vẫn cứ ngỡ ngàng!
Phan Huy Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang