01/08/23 – 01:08
NGƯỜI LÁI ĐÒ
Lái đò chở khách qua sông
Khách qua rồi có nhớ ông lái đò
Sông sâu nước xiết đôi bờ
Lái đò đứng bến đợi chờ khách qua
Hèn sang một quãng đường xa
Một gang nước sánh với ba ngày đường
Nghĩa tình khách ở muôn phương
Biết ơn ông lái đưa đường vượt sông
Lái đò tâm thượng sáng trong
Sớm khuya tâm huyết thắm hồng chuyên sâu
Lương tâm trách nhiệm hàng đầu
Nghĩ về lợi ích dài lâu trồng người
Trồng cây lợi ích mấy mưoi
Trồng người lợi ích một đời trăm năm
Thực trạng đâu ít khó khăn
Chất lượng đạt chuẩn nhọc nhằn lắm thay
Sự đời hay thật là hay
Thực hư hư thực mà say lòng người
Thôi thì đến thế thì thôi
Học hành thi cử chuyện đời biết sao
Sự đời có giá thấp cao
Mua đắt bán rẻ ai nào có hay
Rượu ngọt say tỉnh tỉnh say
Men nồng đủ độ hồn bay lưng trời
Ông lái đò mến yêu ơi
Khách qua khách lại đôi lời nhắc nhau
Người ơi ta nhắn đôi câu
Con thuyền chèo lái biết đâu bến bờ.
Lương Thị Ngọc Lan
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang