Nguyễn Công Xuân: Chùm thơ tình 002

17/07/23 – 07:07

Tác giả Nguyễn Công Xuân

 

NƠI ẤY MẸ MONG

Mẹ nhìn gốc gạo rồi mong
Mấy ngày nghỉ lễ về không mẹ chờ
Đừng cho đôi mắt mẹ mờ
Ngóng con, trông cháu bao giờ tới nơi

Nghe lời mẹ dặn con ơi
Làng quê là chốn, là nơi đi về
Đừng lấy thành phố mà chê
Ai thì cũng thế, từ quê xuất hành

Bao công nuôi lớn trưởng thành
Bỏ bê sao được, các anh họ hàng
Quê mình nay đã mở mang
Đường thôn mở rộng, dân làng ấm no

Nhiều nhà ngói đỏ xây to
Đình làng xây mới ra trò gấp ba
Chùa làng nơi ngự phật đà
Trùng tu cải tạo gọi là sắp xong

Cháu con về, mẹ mát lòng
Mấy ngày bà cháu, thong dong đường làng
Cô, dì, chú, bác con sang
Hỏi thăm sức khỏe, nở nang mặt mày

Quý nhau từ cái bắt tay
Mở mang quan hệ, học hay ở đời
Con ơi nhớ nhé vâng lời
Đừng cho mắt mẹ, lệ rơi vì buồn.

 

MẸ ƠI

Muốn mong tặng mẹ bài thơ
Đã nhiều lần nháp, bao giờ mới xong
Chúng con chỉ một ước mong
Làm sao tả hết, tấm lòng mẹ yêu

Nhớ đêm sương xuống lạnh nhiều
Phổi viêm con sốt, tới chiều lại ho
Đôi tay cùng tấm chăn to
À ơi! Mẹ hát, cái cò, cái nông

Mùa hè theo mẹ ra đồng
Mồ hôi nhễ nhại, mẹ không nói gì
Mải chơi đánh đáo bắn bi
Quên cơm không nấu, con quỳ mẹ đau

Lớn lên nhập ngũ chống Tàu
Lại thêm vất vả, đổ đầu mẹ lo
Bao nhiêu chữ nghĩa học trò
Mang vào quân ngũ để cho vào đời

Lâu lâu nghỉ phép về chơi
Được nghe mẹ dặn, đôi lời trước sau
Nhìn lên mái tóc bạc màu
Con còn thấy mẹ, ốm đau tuổi già

Con đưa cháu nội thăm bà
Vần thơ con hứa  sao mà vẫn chưa
Bao lần nháp ý không vừa
Công lao to lớn, sao đưa hết vào

Trải lòng con muốn gửi trao
Giấy nào tả hết công lao mẹ hiền
Mẹ là phật, mẹ là tiên
Bao la tình mẹ, đáp đền sao đây.

 

CON ĐÃ VỀ BÊN MẸ
(Nhân kỷ niệm ngày 27/7/2023)

Chiến tranh tàn khóc trời ơi!
Tất cả đảo lộn, máu rơi lực tàn
Bao người thương tật đã mang
Bao nhiêu chiến sĩ, xương đang trong rừng

Quê nhà nước mắt rưng rưng
Xương con chưa thấy, xem chừng khó an
Bao lần tìm kiếm hỏi han
Vừa rồi tìm được, rễ tràn bao vây

Hôm nay con đã về đây
Xương còn chút ít, không đầy đủ đâu
Vì nằm dưới đất đã lâu
Cây đè xuống mãi tầng sâu khó tìm

Lòng mẹ là một niềm tin
Và còn thấy mẹ, đứng nhìn hình con
Lúc đi cắt tóc má tròn
Bây giờ trước mặt, cái hòm con con

Mẹ ơi! Vì nước vì non
Một vài đồng đội vẫn còn ở xa
Con may mắn được về nhà
Dân làng bè bạn, gần xa đón chào

Quê hương dòng họ tự hào
Đứa con thơ dại, ngày nào xả thân
Vì độc lập, vì nhân dân
Xung phong vào trận, tiến quân lệnh chờ

Khói bay nghi ngút bàn thờ
Để con phù hộ, từ giờ mẹ vui
Nghĩa trang xã đã đón mời
Con về khu đó, là nơi yên bình.

 

MÙA CHIA TAY

Mỗi khi phượng nở rực hồng
Mùa thi đã tới, mẹ trông, bố chờ
Lễ tuyên chấm dứt tuổi thơ
Trưởng thành đủ lớn đón chờ tương lai

Mấy năm đại học cũng dài
Tùy theo hoàn cảnh xem ai ở nhà
Bạn nào du học đi xa
Mấy thằng nhập ngũ giống cha lên đường

Chúng mình một thủa mến thương
Bây giờ phân tán chuyển trường bạn ơi
Nhủ thầm nước mắt đừng rơi
Mà sao không thể, nghẹn lời chia tay

Ngẩn ngơ, ngơ ngẩn bao ngày
Bàn tay xiết chặt, mắt cay lệ trào
Thân thương hai tiếng mày tao
Cổng trường luôn mở đón chào lớp sau.

 

NGHỈ HÈ VỀ QUÊ

Về quê cắt cỏ chăn trâu
Gần cha với mẹ, đi đâu làm gì
Được xa thành phố mấy khi
Nội thành ngột ngạt, mệt vì khói xe

Về quê có những bụi tre
Mùa hè nhạc hiệu, lũ ve kêu gào
Đêm đêm được ngắm trăng sao
Bát canh bà nấu, ngọt ngào bình dân

Bờ ao, cây bưởi, cái sân
Con trâu, bầy cá, rất gần vại dưa
Lại còn phơi nắng tắm mưa
Trốn cùng lũ bạn, chơi đùa thấy vui

Cá đồng trong bếp bà vùi
Bát cơm gạo mới, dậy mùi thơm thơm
Mấy lần đưa bát xin đơm
Bây giờ được nghỉ ít hơn hả hè.

Nguyễn Công Xuân

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: