21/10/23 – 09:10
RƯỚC ĐÈN
Mấy hôm nay mưa bão
Buổi tối trời hanh ráo
Ánh trăng rằm ẩn đâu
Chúng em vẫn bắt đầu
Đi rước đèn phá cỗ.
Mẹ chở em ra chợ
Mua chiếc đèn ông sao
Còn đèn bạn thế nào
Kéo quân hay con bướm.
Chúng mình chơi thật muộn
Chờ cho trăng lên cao
Khi nào chán thì vào
Rồi cùng nhau phá cỗ.
Mà hôm nay cũng ngộ
Mấy anh chị lớp trên
Đèn tiến sĩ mặt hiền
Rủ vào cùng chơi nhé.
Đêm Trung thu vui vẻ
Ăn bánh ngon tuyệt vời
Học mà vẫn được chơi
Đợi mùa thu năm tới.
BÔNG HỒNG NHỎ
Em là bông hồng nhỏ
Lung linh trước mắt anh
Nên hái hay để dành
Vào mùa thu năm tới
Đôi mắt huyền vời vợi
Gió thổi làn tóc mây
Tuổi thanh xuân đầy đầy
Làm bao chàng siêu đổ
Hay là em đánh đố
Bằng xích dây đung đưa
Đừng bắt anh làm bừa
Để cho hoa hết thắm
Trời mùa thu xanh thẳm
Anh nói chuẩn phải không
Thu sau em lấy chồng
Về cùng anh em nhé
Làn gió bay nhè nhẹ
Miệng cười thêm tuyệt xinh
Chuyện đôi của chúng mình
Một giấc mơ lần cuối.
HOA RỪNG TẶNG CÔ
Cơn mưa rừng xối xả
Cái cây ngả nghiêng nghiêng
Lũ quét hết gạo tiền
Làm sao mà đến lớp
Các thầy cô tập hợp
Dọn trường lớp sạch ngay
Hạt gạo bớt mỗi ngày
Dành phần trẻ đến lớp
Mái trường vẫn còn dột
Mưa quay lại vài lần
Nước dâng ngập hết sân
Cô trò quây quần lại
Tìm vật liệu dựng trại
Tạm tá túc khó khăn
Đêm có chỗ để nằm
Đón chào năm học mới
Trăng lên cao vời vợi
Mái trường đợi sửa sang
Ngày mai vẫn sẵn sàng
Các em vào năm mới
Hai mươi nay đã tới
Hái vội bông hoa rừng
Ngấn lệ mắt rưng rưng
Kính tặng thầy cô giáo.
MẸ LÀ GIÓ NHẸ MÙA THU
Mẹ là gió nhẹ mùa thu
Mẹ là bài hát lời ru ngọt ngào
Mẹ là yêu dấu lời trao
Mẹ là thương nhớ đi vào lòng con
Mẹ là nguồn suối đầu non
Mẹ là nước mát chảy mòn đá xanh
Mẹ là trái ngọt thơm lành
Mẹ là con suối chảy quanh núi đồi
Mẹ là ấm áp mãi thôi
Mẹ là gương sáng con thời khắc ghi
Mẹ là đạo đức từ bi
Mẹ là tổng hợp những gì yêu thương
Mẹ là giám sát cung đường
Mẹ là điểm tựa nhịn nhường trước sau
Mẹ là ánh sáng đủ màu
Mẹ là người nối nhịp cầu đoàn viên
Mẹ là đức phật nước hiền
Mẹ là dải lụa cô tiên giáng trần
Mẹ là gắn kết tình thân
Mẹ là ánh sáng dương trần trời cho
Mẹ là thủ quỹ thủ kho
Mẹ là bến đậu chuyến đò bố đi
Mẹ là nhất chẳng có nhì
Mẹ là đáp án hội thi trong nhà
Mẹ là sông nặng phù sa
Mẹ là đích đến chuyến phà về quê
Mẹ là biểu tượng phu thê
Mẹ là tất cả nghĩ về tương lai
Mẹ là ánh sáng ban mai
Mẹ là hạnh phúc ngày dài đêm thâu
Mẹ là gắn kết đoàn tầu
Mẹ là nắng đẹp một bầu trời xanh
Nhìn kìa mắt mẹ long lanh
Vui cùng con cháu trưởng thành vinh quang.
KHÓC ANH
(Nguyễn Công Nghi – anh cả của 12 anh em – Sinh năm 1952 – hưởng thọ 68 tuổi)
Anh là con trưởng trong nhà
Cả trai lẫn gái, cộng là mười hai
Anh thứ nhất, em thứ hai
Cách nhau mười tuổi là dài phải không
Nhà mình ở sát bờ sông
Có anh bên cạnh em không sợ gì
Tuổi vừa mười tám anh đi
Tòng quân đánh Mỹ ít khi ở nhà
Lớn lên em cũng đi xa
Mỗi khi gặp mặt chỉ là chuyện vui
Hôm nay nước mắt ngậm ngùi
Gặp anh lần cuối chẳng vui chút nào
Tâm can em thấy nôn nao
Vẫn đôi mắt ấy mà sao đượm buồn
Nhìn anh nước mắt em tuôn
Mờ mờ khói tỏa quanh khuôn lư trầm
Cúi đầu thắp nén hương tâm
Chúng em đau nhói khấn thầm gấp ba
Giờ hai thế giới đã xa
Anh đi bỏ lại ta bà trần gian
Giờ buồn cũng chẳng dám than
Nhà có công việc em bàn với ai
Anh đi vĩnh biệt xuân mai
Bỏ lại tất cả với hai tay trần
Anh đi bỏ lại xác thân
Chúng em còn mãi những phần tim đau
Gia đình trước đã có nhau
Bên mâm cơm chỉ có rau mà cười
Còn anh cuộc sống vui tươi
Gia đình hạnh phúc bên người anh yêu
Chúng em ghi nhớ một điều
Kiếp này có được anh yêu trong nhà
Từ nay chia rẽ mãi xa
Anh đi, đi mãi thế là biệt ly
Tam bảo xin hãy quy y
Nhân sinh một kiếp từ bi cõi trần
Chúng em quỳ lạy dưới chân
Cầu anh siêu thoát mộ phần tổ tiên
Cõi trời cực lạc tây thiên
Luân hồi một kiếp ở miền thiên thu.
Nguyễn Công Xuân
- Nguyễn Công Xuân
- Sinh ngày 15/01/1962
- Quê quán: Hà Nội
- Nơi ở hiện tại: TP. Hồ Chí Minh
- Giới tính: Nam
- Dân tộc: Kinh
- Nghề nghiệp: Cán bộ Quân đội nghỉ hưu
Cam kết: Tác phẩm dự thi thuộc quyền sở hữu của tôi. Tôi chịu trách nhiệm trước Pháp luật và quy định của Ban Tổ chức cuộc thi nếu có tranh chấp.
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang