20/06/23 – 05:06
Đừng quên em nhé
Trăm năm tình mãi còn đầy
Xa nhau rồi cũng có ngày gặp thôi
Đừng hờn nhau nữa người ơi
Biến mênh mông vẫn lúc vơi… khi đầy.
Lỡ hẹn
Nghe giọt sương tan lòng cứ ngỡ
Xạc xào lá rụng dạ hoài nghi
Trách ta sao lại ngu ngơ quá
Nỡ giận người dưng… thật lạ kỳ?
Đêm và mộng
Trong bóng đêm còn tôi với em
Và Trăng rón rén nép bên thềm
Giai nhân tóc trải dài trên gối
Trăng trộm nhìn… Trăng khao khát thêm.
Ga chiếu phố nhỏ
Sao có thể rời xa không báo trước
Cứ tưởng chừng ta sắp thuộc về nhau
Nghịch cảnh vừa cứa nát trái tim đau
Để mãi tận nghìn sau còn vết thẹo.
Rung cảm cuối
Vì lỗi dây chùng… lạc tiếng tơ,
Trách ai vội vứt bỏ bài thơ
Cô đơn… tôi viết dòng dư lệ
Dù chẳng còn gì để ước mơ.
NGUYỄN SƠN PHƯƠNG
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang