30/10/23 – 09:10
CHÙM THƠ VŨ TRỤ
VŨ TRỤ VÀ TÔI
Vũ trụ mênh mông…
chỉ có sóng âm dương
không có hương vị thiện ác – sang hèn
Đẹp hay xấu do đôi mắt người yêu chuộng
Trước trăng sao
con kiến ngồi ngang với thánh thần – hà mã
Cám ơn đất trời đã sinh tôi ra cùng cây cỏ dòng sông
Trước vũ trụ phẳng – bầu trời cong
Yêu ai trái tim tôi tự nhiên si tình thổn thức
Với tình nhân tôi tôn thờ nhan sắc
Giông tố dạy tôi không cớ chi phải ngã rạp cúi đầu
Dù có tỉ tỉ lời khen chê,
Biển cả dạy tôi cứ mênh mông phẳng lặng…
Cứ sừng sững như dãy Hi mã lạp sơn hùng vĩ
Như nước sông Hằng cuộn chảy phía ngàn năm…
Đường tôi đi Vũ trụ đế bảo: cứ đi
Cứ viết Vũ trụ kinh –
lập Vũ trụ giáo
vì mọi sinh linh trong lồng vũ trụ
Trước hay sau loài người sẽ gặp nhau
trong cõi đa tầng, siêu nhiên – vũ mộng
Nhớ những kỷ niệm làm người sống trên mặt đất thế gian
Tạ ơn muôn loài
Tạ ơn vũ trụ huyền năng…
Bìa vũ trụ, đầu thế kỷ 21
HUYỀN THOẠI VŨ TRỤ
Có ai biết
sự huyền bí của kiếp người so với vũ trụ là bao?
Ai biết được
số vòng quay đảo điên của vô số thiên cầu quanh mặt đất
Có phải một nhánh rong rêu cũng bí ẩn như tỉ tỉ dãy Ngân hà?
Tôi cũng không hiểu
cung điện trái tim em – tôi ngự trị được bao ngày tháng?
Và không hiểu vì sao
trên bầu trời có huyền thoại tình yêu – đôi thiên nga?
Tôi đã biết gì về thế giới vi diệu quanh tôi?
Tôi chỉ biết thơ tôi
được chưng cất từ máu, mồ hôi, nước mắt
Tôi sinh ra giữa thời hồng hoang
với triền miên những trận bảo bản năng đói khát
Chân không dạy tôi nhập thế giúp đời…
Tôi cần phải làm gì
cho vũ trụ huyền nhiệm của tôi?
Bìa vũ không, đầu thế kỷ 21
VŨ TRỤ THI NHÂN
(Tặng Thi sĩ Trái đất)
Ai được vũ trụ đế phong thi nhân vũ trụ?
Chỉ làm thơ và chiêm ngưỡng vũ trụ văn
Nghe ngóng hết những thanh âm
trong lồng vũ trụ
Từ tiếng nước trôi trên sông
đến tiếng đá thở ở cuối dãy Thiên hà
Vũ trụ thi nhân,
Người thuyết minh kho báu kỳ quan trong bảo tàng vũ trụ
Người tôn vinh vẻ đẹp
của thiên trùng, thiên thạch, thiên hương
Bằng ngôn ngữ hình tượng đa tầng, đa thanh, siêu nhiên – siêu mộng
Với tiết tấu của bản đại giao hưởng không lời bất tận của thiên không
Vũ trụ thi nhân, người thay mặt thế gian gửi tối hậu thư cho vũ trụ đế
Người nhân danh sứ giả tình yêu
viết kiến nghị gửi liên thiên triều
Vũ trụ thi nhân,
Người san định toàn bộ những pho sách thiêng thuộc phạm trù vĩnh viễn
Người viết vũ trụ kinh toàn tập tặng vũ trụ đế và liên thiên triều
Nhà của vũ trụ thi nhân là túp lều thơ trái đất
Rừng núi, sông hồ
là công viên, hòn non bộ của vũ trụ thi nhân
Thức ăn của vũ trụ thi nhân
là nguồn năng lượng xanh, trinh nguyên của hệ mặt trời mới mọc
Tuổi thọ của vũ trụ thi nhân
được vũ trụ đế đặc ân cho bất tử
Nhưng trên đời được mấy vũ trụ thi nhân?
Bìa vũ trụ, đầu thế kỷ 21
GIẤC MƠ – NGOẠN DU VŨ TRỤ
Hình như mỗi siêu sinh mộng mị khác nhau
Tôi thường trò chuyện với chiêm bao và lắng nghe tiếng trở mình của sóng
Tôi như con tàu vượt Nam bán cầu khai sinh cho những loài rong rêu hiếm quý
Như cánh chim bằng vùng vẫy đỉnh Everest thiên sơn…
Lai lịch địa cầu có thể dồn lại trong mấy gang
Chiều dài mộng mơ điệp trùng như hằng hà tinh tú…
Mỗi milimet đời con người muốn đặt chân – nâng niu những ngôi sao gần nhất
Để một ngày khách lữ hành có thể dựng lều hưởng tuần trăng mật dọc dãy ngân hà …
Tôi như từ trong huyền thoại bước ra
Trái đất tôi vẫn còn nguyên những u xơ nhức nhối!
Ai đã rắp tâm cài bom vi trùng trong hơi thở
Khiến loài người chết oan té nhào trên vĩa hè, bên bìa rừng như gà ngóe mắc toi
Loài người máu đỏ ơi,
Hãy cấy phôi, gieo trồng mầm yêu thương trên thiên đường – mặt đất
Hãy treo giải thưởng siêu nhân văn cho những ai mày mò nâng dần tuổi thọ
Để loài người trường sinh như thiên sứ – thiên thần
Và sẽ được viễn du khắp vụ trụ xa gần
Ta sẽ di dời loài người ra những hành tinh láng giềng trái đất
Giấc mơ ngoạn du triệu triệu ngôi sao sẽ thành sự thật
Quê hương loài người chính là thiên đàng – đa vũ trụ bao la…
Bìa vũ trụ, đầu thế kỷ 21
QUÊ HƯƠNG TÔI LÀ TRÁI ĐẤT
Ai cũng sinh ra từ một góc quê hương
Một góc phố, dòng sông, bìa rừng, vạt cỏ…
Con cá có quê hương là biển cả
Con hải cẩu náu mình trong đống tuyết Bắc Băng Dương
Trái đất ơi – Một quê hương
Một vầng trăng, một mặt trời chung thủy
Trái đất quay 365 ngày không nghỉ
Để con người, cây cỏ sinh sôi
Trái đất ơi – Quê hương tôi
Ngực nhân loại đang phập phồng hít thở…
Trái đất một vành nôi muôn thuở
Ru loài người thức mãi với sao đêm…
Bìa vũ trụ
CÂN TRÁI ĐẤT
Ước gì tôi có cái cân khổng lồ để cân trái đất
Cân vầng trăng và cân các vì sao…
Cân những đống sách do con người đã viết
Cân những đống vàng do lường gạt mà cao
Chỉ có khổ đau không thể đem cân!
Như trời xanh không có đường ranh giới
Và hoài bão của con người cũng không gì cân nổi
Nên trái đất mỗi ngày như cứ nặng thêm…
Bìa vũ trụ
NẾU TRÁI ĐẤT KHÔNG CÒN SỨC HÚT…
Như một trận vũ chấn!
Mọi sinh linh sẽ nháo nhào
rơi tỏm vào không gian biệt tích
Mọi tiện nghi sang hèn – vuột khỏi tay con người
Anh và em còn kịp nắm tay nhau trôi vào thiên mộng?
Trái đất – chối từ – đẩy ra – tất cả
Loài người – lang thang – thất lạc – không nhà
Những con tàu khám phá không gian
không còn cơ hội trở về mặt đất
Họ biến thành kiếp đời hoang vu – du mục Thiên Hà
Tôi – từ trong kinh hoàng mộng tỉnh bước ra
Trái đất vẫn còn nguyên sức hút
Vạn vật ngày đêm hấp dẫn.
Sao con người nỡ đẩy nhau xa?
Bìa vũ trụ
ĐÊM – NGHE TRÁI ĐẤT TRÔI…
Hình như Phật chúa – Thánh thần đang phù hộ cứu chúng sinh
Giặc vi trùng đang hòa tan trong bầu khí quyển
Trái đất thành ổ dịch khổng lồ trôi trong vũ trụ…
Loài người tự cách ly mình với chú Cuội, chị Hằng…
Thời gian ơi – từng đêm rơi…
Nỗi buồn, nỗi lo đè nặng lên từng giấc ngủ
Châu lục nào cũng có người tức tưởi – chết oan
Cuộc chiến với bóng ma không có tiếng súng máu đổ – chỉ có nước mắt rơi!
Đường phố hành tinh vắng tanh
Tim trái đất – đập loạn nhịp
Ai sinh ra nông nỗi này?
Có phải lòng tham con người sinh ra vi trùng – vi rús
Loài người ơi!
Hãy trút bỏ ngông cuồng, thù hận…
Hãy dang tay yêu thương giữ thăng bằng trái đất
Mỗi người phải tự dập ổ dịch trong bóng đêm tâm tối của mình,
Để cứu trái đất hồi sinh…
Bìa vũ trụ, mùa ôn dịch 2021
VŨ TRỤ LỊCH HAY THỜI ĐẠI TRIỆU.0
Có phải vũ trụ không có mở đầu và cáo chung
Thời gian vô cùng – không gian mênh mông.
So với vô biên
Không có ngày và đêm – năm cũ và năm mới.
Lịch trái đất do con người cắm mốc
Phật lịch – Jê Su Lịch ra đời.
Phật – Chúa vô ngôn
Thời gian trái đất quá mỏng manh
như tiếng nấc của vũ trụ.
Vũ trụ giáo ra đời
Thời đại triệu.0 sẽ làm thời gian thay đổi.
Con người sẽ đi bằng vận tốc trí tưởng tượng
Nghĩ đến đâu là ta hiện diện ngay ở đấy
Con người sẽ dấy lên mọi rung cảm thẩm mỹ trước cõi siêu mộng… siêu nhiên
Sống tự do rải rác ở các dãy Ngân Hà
Và bất tử như các vì sao trùng trùng thiên thạch.
Ôi! Nhớ những ngày thời 4.0 trên mặt đất
Là những kỷ niệm đẹp cổ xưa của thời đại triệu.0
Con người sống quay cuồng – bản năng – hoang dại
Vũ trụ lịch sẽ ra đời.
Giáo chủ vũ trụ giáo là ai
Thời đại tỷ.0 có không
Đó là những giấc mơ vĩnh hằng chính đáng của con người.
Nguyễn Thạnh
- Nguyễn Thạnh
- Ngày tháng năm sinh:
- Quê quán: Tiền Giang
- Giới tính: Nam
- Nghề nghiệp:
- Địa chỉ: Tiền Giang
Cam kết: Tác phẩm tham gia bình chọn thuộc quyền sở hữu của tôi. Tôi chịu trách nhiệm trước Pháp luật và quy định của Ban Tổ chức cuộc thi nếu có tranh chấp.
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang