Nguyễn Thanh Tòng: Chùm thơ tình 002

28/06/23 – 07:06

Tác giả Nguyễn Thanh Tòng

 

MÂY KHÓI VỀ ĐÂU
               
Tôi đưa tay hái nụ buồn
Hái luôn cả mảnh trăng suông thẩn thờ
Nhớ người chen kín giấc mơ
Biển xanh tan cả dòng thơ chiều vàng
                   
Mai sau trên phiến đá già
Nghe hồn tan chảy mây là đà trôi
Nghe em đang ngự trong tôi
Trăng hoa như thể đến hồi trăm năm
                   
Tặng em một đóa hoa rừng
Nỉ non suối nghẹn rưng rưng giọt đời
Gối đầu dốc núi chơi vơi
Đêm mơ cố quận ven trời mây đi
                    
Dùng dằng hai tiếng phân ly
Tìm trong ký ức có gì ngày xưa
Áo vàng một thuở gió đưa
Phất phơ lạc giữa cơn mưa ái tình
                    
Tha nhân xin trọn kiếp người
Để rơi số phận hơn mười năm qua
Phố dài lẻ bước chân xa
Khói mây khuất lối đâu là cố hương.    

Cam Lâm, 12/4/2023

 

CHÊNH VÊNH SỢI NHỚ

Dấu yêu ngần ấy đủ rồi
Thềm xưa hoang dại bồi hồi cố nhân
Dòng đời đầy những phù vân
Liêu xiêu lạc bước bao lần vì nhau
                       
Rong rêu cũng chớm thay màu
Em thay áo để quên nhau vội vàng
Chiều rơi đò lạnh lang thang
Bóng trăng chết lịm dưới hàng lau đêm
                      
Nỗi buồn theo dấu chân ai
Nghiêng nghiêng phố nhỏ nối dài sợi thương
Ừ thôi, tím nửa đoạn đường
Đã xanh xao lắm vấn vương muộn màng

Từ em tựa dáng lầu sang
Là chôn hết cả mộng vàng của nhau
Hằng lên vết xước sậm màu
Tim anh còn lại nỗi đau vật vờ.

          Cam Lâm, 28/4/2023

 

ĐÊM BUỒN RƠI

Không lẽ một đời tìm nhau mãi?
Nhớ thương chồng chất trọn ngày xanh
Say mộng nhiều đêm trong hư ảo
Gục đầu khắc khoải lúc tàn canh

Yêu dấu còn đâu yêu dấu ơi
Ngoài hiên lãng đãng giọt sương rơi
Men cay đốt cháy ngàn thương nhớ
Sao vẫn chờ mong cả một đời

Từ dạo mây trời chân viễn xứ
Quê nghèo em cũng bước ly hương
Nửa mái tóc bay chiều xưa ấy
Là ngày chia biệt chớm đau thương

Đêm nay bên tách cà phê muộn
Phố nhỏ chìm trong gió hửng hờ
Có ai đi dưới hàng me lạnh
Ta ngỡ em về ấm giấc mơ.

Cam Lâm, 10/4/2023

 

GIỌT MƯA CHIỀU CUỐI ĐÔNG

Đông vẫn buồn rơi xuống não nề
Từng cơn gió buốt rãi lê thê
Mưa bay tê tái chiều hoang lạnh
Lá rụng đầy ơi! Cả lối về

Ta kẻ lữ hành bao dâu bể
Nắng sương chìm nổi đã nhiều nơi
Chiều nay quê cũ quay về lại
Mây xám giăng đầy mưa thấm rơi

Nhà ai nghe tiếng cười bên bếp
Một cánh mai vàng nở trước sân
Đường vắng có người đang lặng lẽ
Về lại vườn xưa giữa ngại ngần

Có ánh mắt chờ bên song cửa
Lá vàng lả tả rụng đầy hiên
Cuối đông giá buốt chiều quê lạnh
Xuân chớm ngàn hoa rộ khắp miền.

Cam Lâm, 09/01/2023

 

NHỮNG GIỌT TÌNH PHÔI PHA

Từ em biệt dáng về đâu?
Lời yêu để lại chân cầu mình ta
Mười năm dấu cũ phôi pha
Rong rêu trôi dạt phồn hoa nửa đời

Giọt tình hụt hẫng chơi vơi
Đắng trong thương nhớ tím ơi nhói lòng
Bước chân mòn dấu ruổi dong
Tình rơi còn lại nửa vòng nhớ thương

Ngỡ ngàng tóc ngả màu sương
Bụi phù du đẫm khói sương nửa đời
Hắt hiu chiều xám thu ơi
Nhịp cầu xưa cũng rã rời chia hai

Nhớ câu “liễu rủ chương đài”
Phấn son giờ đã u hoài thế sao
Đêm tàn mộng cũng hanh hao
Tim xưa ngày ấy thay màu vì đâu?.

Cam Lâm, 22/8/2022

 

BÓNG CHIỀU SÂN TRƯỜNG CŨ

Ngại ngùng giọt nắng vai em
Níu chiều đi chậm kéo dài nhớ nhung
Lối xưa sao thấy ngại ngùng
Đếm hoàng hôn giữa mênh mông chiều vàng
                   
Hạ về mây trắng lang thang
Dấu xưa còn đó thềm hoang phượng tàn
Sân trường hồn lạc miên mang
Nụ cười em mãi bàng hoàng trong ta
                    
Bây giờ em đã về xa
Nửa tà áo trắng như là còn đây
Bước chân thoảng nhẹ, vai gầy
Dáng em vẫn mãi dâng đầy trong ta

Chiều nay ai nhặt xác hoa
Khơi dòng thương nhớ đã qua mấy mùa
Phượng hồng vẫn cứ đong đưa
Bâng khuâng giọt nắng mới vừa rụng rơi.

Cam Lâm, 22/4/2023

 

VỀ VỚI ANH

Về với anh để thăm ngôi trường cũ
Nắng hanh vàng xóa lớp bụi thời gian
Cành phượng vĩ đong đưa chiều hạ vắng
Hãy cùng anh khơi lại giấc mơ tàn
                  
Gió thì thầm và nắng cứ mơn mang
Sân trường cũ vẫn đong đầy thương nhớ
Đây mái ngói của một thời áo trắng
Vẫn hằng in dáng nhỏ của em tôi
                    
Về với anh để tìm hoa thuở ấy
Lối quen nào chung bóng nắng bên nhau
Tà áo em trong gió chiều phơ phất
Nhìn hạ về lòng chợt thấy nôn nao

Mấy mươi năm vẫn hằng sâu kỷ niệm
Đường trần dài với muôn nẻo chia xa
Và chiều nay giữa sân trường phượng đỏ
Lòng dạt dào thương nhớ những ngày xưa
                  
Về với anh để nghe hồn sống lại
Nhìn đồi sim với màu tím mênh mông
Ta dìu nhau dưới tàn phượng tươi hồng
Tìm kỷ niệm của một thời áo trắng.
         

Cam Lâm, 20/5/2023

 Nguyễn Thanh Tòng

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: