23/06/23 – 04:06
TÌNH MẸ
Con hiểu mẹ bởi con từng làm mẹ
Thương lời ru khi nắng xế chiều hôm
Cánh cò quê lặn lội những tâm hồn
Cạn nước mắt khi sức dồn giọt sữa
Con thương mẹ bởi con từng vượt qua
Chín tháng dư uẩn chứa nỗi lo âu
Mẹ nuôi con trong mưa nắng dãi dầu
Mong con lớn xin giữ câu nhân nghĩa
Hôm nay đây mẹ tôi không còn nữa
Lời mẹ nghèo còn thắp lửa đời con
Mồng tám tháng ba đất nước mãi còn
Ngày kỷ niệm mãi trong con tình mẹ
Hoa kính tặng hôm nay nhiều vô kể
Con giành riêng cho mẹ phần nhiều
Cám ơn đời và nhân loại rất nhiều
Đã giành trọn ngày tình yêu phụ nữ.
ĐOAN NGỌ NGOẠI
Em về bên nhà ngoại
Kiếm hoa trái thắp hương
Tết Đoan Ngọ từ đường
Yêu thương cùng con cháu
Bác cả sắp đồ nấu
Xôi gà bẫu cánh tiên
Chè đậu lẫn hạt sen
Hoa quả đem hết thảy
Giữa mùa hè nóng rẫy
Cơm rượu thấy nức hương
Bánh nếp trải ra sàng
Cười nói càng vui vẻ
Cả nhà vui cùng nhé
Tết Đoan Ngọ đoàn viên
Đoan Ngọ ngoại quê em
Mái nhà thật êm đềm
Anh em thêm gắn bó.
Ngày 22/06/2023
DÁNG MẸ TA
Ngắm nhìn dáng mẹ đưa đò
Chở người ra trận mong cho hòa bình
Nhớ người mẹ suốt Bảo Ninh
Bến sông Nhật Lệ, Quảng Bình ngày đêm
Đò trên sông chẳng có đèn
Có nguồn ánh sáng niềm tin Bác Hồ
Quyết dành Độc lập Tự do
Thắp trong lòng mẹ đưa đò quân đi
Bom gầm pháo sáng mỗi khi
Dòng sông vẫn lặng thầm thì mẹ thương
Các con vững bước lên đường
Dòng sông dáng mẹ quê hương nghĩa tình
Hôm nay đất nước thanh bình
Dòng sông còn mãi dáng hình đã qua
Ngày đêm nước chảy hiền hòa
Âm vang câu chuyện mẹ ta anh hùng.
Ngày 09/6/2023
CHA YÊU
(Viết tặng Ngày của cha)
Nhớ thuở nào con còn ở bên cha
Mái tranh nghèo tiếng o a sớm tối
Mẹ tất bật chợ quê luôn luôn vội
Cha ngoài đồng nắng hè sủi nóng lưng
Mồ hôi cha vẽ trắng muối từng vùng
Theo xá bừa vẫn lượm từng cua ốc
Con lớn lên từ mồ hôi khó nhọc
Cánh đồng làng luôn gió lốc mưa sa
Sắn khoai nhiều mà cơm chẳng đủ no
Mẹ tất tả như thân cò gặp bão
Một mình nuôi con bữa rau bữa cháo
Vẫn thương cha đi chiến đấu diệt thù…
Cha lên đường theo cách mạng mùa thu
Để xóm nghèo đêm trăng lu thổn thức
Cứ mỗi khi có tin về cháy rực
Xóm chài quê lửa hừng hực từng nhà
Chiến tranh bao năm rồi cũng đã qua
Cha trở về bên mái nhà xưa cũ
Ngày cha đi khóm hồng còn chưa nụ
Nay trở về vui hớn hở vườn hoa
Hôm nay đây ngày kỷ niệm tình cha
Trong lòng con như vỡ òa nỗi nhớ
Nhớ bờ vai cha gánh gồng xoay xở
Nay lom khom chưa hết nợ tình con.
SÁU MƯƠI
Ta giật mình sao đã tuổi sáu mươi
Để tình yêu say nụ cười dang dở
Bao ngổn ngang vẫn còn nguyên đâu đó
Việc lo toan vẫn không trẻ, chưa già
Cứ âm thầm suy nghĩ với chính ta
Cũng là lúc tuổi thăng hoa hạnh phúc
Cuộc sống đủ đầy, tình đời thúc giục
Sống nhanh hơn, đôi lúc tự trách mình
Vẫn bên nhau vẫn khát một chuyện tình
Cứ luẩn quẩn như thể hình với bóng
Hạnh phúc đủ đầy chẳng lo khát vọng
Bởi mùa xuân mang lóng ngóng đợi chờ
Ta bật cười câu chuyện cứ như mơ
Tuổi sáu mươi cứ ẫm ờ khó hiểu
Đầy bao nhiêu vẫn cảm như còn thiếu
Khuyết tâm hồn bởi cái tuổi nhớ xuân.
NGUYỄN THU
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang