17/10/22 – 01:10
TÂM SỰ VỀ NGHỀ LUẬT SƯ
(Kỷ niệm ngày truyền thống Luật sư Việt nam 10/10)
Có một lần em đã hỏi anh
“Nghề Luật sư dễ hay là khó
Chỗ thân tình cho em hỏi nhỏ
Dễ kiếm tiền, nhàn nhã phải không anh
Sao anh không hành nghề khi tóc còn xanh
Nay đến lúc mái đầu điểm bạc
Hay anh có đam mê nào khác
Chắc Nàng nào đang rủ rê anh
Đúng vậy không, anh phải trả lời nhanh
Em nóng ruột vì em cần muốn biết
Hãy làm gì anh cho là cần thiết
Nhưng vướng tơ lòng thì liệu đấy, với em”
Anh chỉ cười bảo nghề Luật anh quen
Mấy mươi năm anh đã là Thẩm phán
Suốt cả một đời vì Dân, vì Đảng
Nay nghỉ hưu rồi, mang sức mọn giúp dân
Ở ngoài kia xã hội đang cần
Bao oan ức cũng dần sáng tỏ
Nghề Luật sư mà anh chọn đó
Không phải vì tiền, như ai nghĩ đâu em
Trên báo, trên đài mà em đã từng xem
Bao vụ án nhiều năm chưa kết thúc
Nếu có oan sai người dân mang oan ức
Hệ lụy kéo dài theo năm tháng đó thôi
Cùng các cơ quan pháp luật em ơi
Bảo vệ con người, bảo vệ quyền bình đẳng
Các vụ án đâu chỉ vì thua thắng
Chân lý, tình người còn hơn cả thắng thua
Đừng để cho công lý bị bán mua
Khi phần thắng luôn thuộc về kẻ mạnh
Lúc gian nan Luật sư là cứu cánh
Cùng Viện, cùng Tòa ra Bản án công minh
Nghề nghiệp nào cũng cần biết hy sinh
Phải dũng cảm đấu tranh vì sự thật
Bảo vệ cho Dân những gì đã mất
Hạnh phúc nào bằng hơn thế, em ơi
Anh chỉ mong một chút nhỏ nhoi thôi
Có sức khỏe để luôn còn cống hiến
Như giọt nước hòa vào với biển
Anh vẫn tự hào nghề anh chọn: Luật sư.
NGHỀ THẨM PHÁN TÔI YÊU
(Nhân ngày Truyền thống Tòa án Nhân dân 13/9/1945 – 13/9/2022)
Mới đấy mà thấm thoắt đã mấy năm
Mình được nghỉ hưu xa nghề Thẩm phán
Nhưng thành lệ, cứ vào mỗi sáng
Uống cà fe, lại nhớ về ngành
Rất cảm thông các chị, các anh
Những đồng nghiệp đang ngày, đêm vất vả
Hồ sơ bù đầu suốt ngày vội vã
Lịch phiên tòa cứ thế mãi dài thêm
Xét xử rồi, nhưng thao thức hàng đêm
Án đại hình chập chờn trong giấc ngủ
Cuộc đời mà, biết thế nào cho đủ
Đã giàu rồi, họ còn muốn giàu hơn
Tội phạm nào cũng có nguồn cơn
Khi chữ “Con” vượt chữ “Người” lấn át
Vì phạm tội bao gia đình tan nát
Cha phải mất con, vợ phải lìa chồng
Thẩm phán chúng tôi cũng rất cảm thông
Nhưng không thể lấy tình riêng thay Pháp luật
Bản án đã tuyên là không hề ân hận
Đã nghĩ suy đủ cả lý, cả tình
Nhưng chỉ buồn, họ là những sinh linh
Vì trọng tội bị tước đi quyền sống
Nhưng pháp luật như lưới trời lồng lộng
Họ trả nợ đời, tội phạm đã gây ra
Xử phạt tù không khỏi xót xa
Áp lực tinh thần luôn đè lên vai Thẩm phán
Đã nguyện hết mình, vì Dân vì Đảng
Nhận “Bảo kiếm” rồi là phải chắc tay
Dù bạc, tiền cũng chẳng thể lung lay
Trái tim nóng nhưng cái đầu phải lạnh
Án Dân sự, gặp nhiều cám cảnh
Chỉ vì tham mà bất chấp, cạn tình
Đương sự là anh em trong một gia đình
Tranh kế thừa mà trở nên thù địch
Nếu không khéo dễ trở thành bi kịch
Để các bên hưởng đủ phần mình
Bản án tuyên phải rành mạch, phân minh
Thẩm phán đã bao ngày đêm trằn trọc
Có ai hiểu cho sự thăng trầm khó nhọc
Đạo đức nghề luôn ghi nhớ không phai
Đã ra Tòa, không để xử oan, sai
Mang trọng trách “Cán cân Công lý”
Xã hội bình yên, mọi người hoan hỷ
Có công đầu của các chị, các anh
Trời mùa Thu mãi mãi trong xanh
Xin viết mấy dòng mừng ngày Kỷ niệm
Dẫu nghỉ hưu rồi, lòng vẫn còn lưu luyến
Mãi nhớ nghề Thẩm phán tôi yêu.
LỊCH SỬ 77 NĂM NGÀY TRUYỀN THỐNG TÒA ÁN NHÂN DÂN (13/9/1945- 13/9/2022)
Mười một ngày sau Đất nước khai sinh
Sắc lệnh ban hành thành lập nên Tòa án
Lịch sử viết nên bao trang vàng sán lạn
Tòa án nhân dân xây dựng nước non này
Sử sách còn ghi cho tới mãi ngày nay
Khi Đất nước đang còn non trẻ
Dân chúng biểu tình đòi kẻ thù phải trả
Thủ phủ Hà Đông dành lại Chính quyền
Phong kiến, thực dân sai Quản Dưỡng cuồng điên
Đã nã súng cả trăm người thiệt mạng
Tòa Hà nội xử nghiêm minh ra Bản án
Quảng Dưỡng kia phải chịu án tử hình
Tòa án Huế xử tên việt gian Dương Công Kỉnh
Giả cách mạng, trong lao tù làm chỉ điểm
Nhiều cơ sở của ta bị kẻ thù phát hiện
Hơn hai trăm cán bộ bị đọa đày
Tòa án Huế đã xử tên này
Tử hình y về tội đồ phản quốc
Tòa Nam bộ xử tên tướng cướp
Lê Văn Khôi, cướp, hiếp lộng hành
Làm dân tình khiếp đảm, điêu linh
Khi xét xử, Y xin tự sát
Tòa Nam bộ xử tình báo Cao ủy Pháp
Nguyễn Thị Trinh con gián điệp nằm vùng
Cắp tài liệu, tuyên truyền phản động lung tung
Làm cho nhiều cán bộ kiên trung
Bị xử lý oan, khiến lòng dân căm giận
Tại phiên tòa Nguyễn Thị Trinh chấp nhận
Bản án tử hình cho tội lỗi đã gây ra
Các Tòa quân sự Quảng Nam, Quảng Ngãi, Khánh Hòa…
Nhiều vụ án đã kịp thời xét xử
Tòa án binh Tối cao đã xử Trần Dụ Châu, Lê Sỹ Cửu
Hai tên này nhận hối lộ, tham ô
Khi Châu làm Giám đốc Cục quân nhu
Số tài sản mà Châu, Cửu làm thất thoát trong kho
Sống phè phỡn trên máu xương người chiến sỹ
Bản án tử hình hợp tình, hợp lý
Đã dành riêng cho hai kẻ tội đồ…
…Kể từ khi thành lập đến bây giờ
Tòa án nhân dân luôn đồng hành cùng Dân tộc
Thanh Bảo kiếm Đảng trao giữ gìn nền độc lập
Xây dựng non sông, bảo vệ cơ đồ
Trong cuộc trường chinh chống lại các kẻ thù
Bao chiến sỹ đã hy sinh xương máu
Tòa án nhân dân bao tấm gương phấn đấu
Không sợ bạo quyền, tiêu diệt gian tham
Cùng toàn Dân viết trang sử vẻ vang
Tòa án tự hào là “Cán cân công lý”
Mỗi cán bộ Tòa là một người chiến sỹ
Đoàn kết bên nhau trong trận chiến này
Dù bạc, vàng cũng chẳng lung lay
“Thủ pháp, phụng công ” đặt lên trên hết
Gần dân, giúp dân, cán bộ tòa làm mọi việc
Bao gian lao chẳng quản ngại ngần
Dù khó khăn thử thách gấp trăm lần
Đạo đức cán bộ Tòa vẫn luôn giữ vững
Cùng Đảng, cùng dân chung tay xây dựng
Tổ quốc Việt Nam mãi mãi hùng cường
Bảy mươi bảy năm qua là một chặng đường
Tòa án nhân dân ghi tên mình vào lịch sử
Chiến công vẻ vang, mãi luôn gìn giữ
Tô thắm ngọn cờ Tổ quốc thiêng liêng.
CÁN BỘ TÒA THẬT TỐT
Ta ở tận bản xa
Có việc phải đến Tòa
Vì con trâu tranh chấp
Trâu của ta đi mất
Sang nhà Páo bản bên
Vợ chồng ta sang tìm.
Páo bảo trâu của nó.
Rồi hai nhà cãi cọ.
Ai cũng bảo trâu mình.
Mất trật tự ,an ninh.
Chính quyền tới hòa giải.
Páo không nghe lẽ phải.
Hù dọa,thách thức ta.
Ta phải kiện ra Tòa.
Cán bộ tòa thụ lý.
Rồi hỏi ta tỷ mỷ
Trâu ông nuôi khi nào.
Đặc điểm gì tả kỹ.
Sẵn trong lòng âm ỉ.
Ta liền kể một hơi.
Cán bộ chẳng ngắt lời.
Mà kiên trì ghi chép.
Xong những gì cần thiết.
Cán bộ nó hẹn ta.
Ba ngày nữa xuống nhà.
Xem đàn trâu tranh chấp.
Ai ngờ nó xuống thật.
Cùng cán bộ Thú y.
Lại chép chép,ghi ghi.
Lấy mẫu về giám định.
Vợ chồng ta cũng tính.
Làm gà mời nó ăn.
Nhưng cán bộ gạt phăng
Và chào về đơn vị
Nó lại còn dặn kỹ
Tháng nữa mời đến tòa
Vợ chồng ta ở nhà
Lòng nóng như lửa đốt.
Thế rồi cũng rốt cuộc.
Kết quả giám định về.
Vợ chồng ta hả hê.
Trâu của mình là đúng.
Tại Tòa ,Páo lúng túng.
Xin lỗi nhận trâu lầm.
Ảnh hưởng đến tình thân.
Xin trả trâu cho chủ.
Cán bộ Tòa nhắc nhủ:
“Phải đoàn kết,thương nhau
Chớ để có lần sau
Phải ra tòa nữa nhé.”
Câu chuyện chỉ có thế
Nhưng đọng mãi trong ta
Hình ảnh cán bộ Tòa
Là cán cân công lý
Công tâm và giản dị
Gần dân và giúp dân
Công việc luôn chuyên cần
Cán bộ Tòa thật tốt.
TÂM SỰ CÔ THƯ KÝ TÒA
Rời ghế trường Đại học
Vào công tác tại Tòa
Như một cánh chim nhỏ
Giữa bầu trời bao la
Tuổi đời đang còn trẻ
Công việc bắt phải già
Mọi việc có bế tắc.
Người ta mới đến Tòa…
…Có vụ xin ly hôn
Vợ chồng đều đứng tuổi
Chỉ chấp nhau câu nói
Cũng đưa đơn ra Tòa
Có vụ đòi tài sản
Con làm đơn kiện Cha
Cuộc đời nhiều oan trái
Dân trông cậy vào Tòa
Có những vụ hình sự
Xử mà thấy xót xa
Nhiều bị cáo còn trẻ
Đã phải ra hầu tòa.
Nhiều vụ kiện phức tạp
Phải kiên trì điều tra…
…Bao đêm về thao thức.
Toàn lo “chuyện người ta”
Mắt thâm quầng,thiếu ngủ
Mẹ hỏi chỉ cười xòa.
Nghĩ càng thương Thẩm phán.
Bao năm trong ngành Tòa
Trải qua bao vất vả
Vai gánh nặng,đường xa
Vì cán cân công lý
Bình yên cho mọi nhà.
Noi gương người đi trước
Mình cố gắng luyện rèn
Khó khăn không lùi bước
Học tập và vươn lên
Lời Bác dặn Tòa án
Suốt đời ta không quên.
LÊ HỒNG SƠN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang