02/08/23 – 08:08
NHẬP GIA TÙY TỤC
Đi với bụt, hãy là bụt
Đi với ma, mau trở lại là người
Nhập gia tùy tục nhé bạn ơi
Đừng dễ ngơi, để ma, người lẫn lộn
Làm người, ta xin đừng hỗn độn
Khoai ra khoai, ngô đừng trộn lẫn khoai
Nói một là một, không thể một là hai
Và ngày mai, cũng không nói hai là một.
Đời một người gặp rất nhiều người tốt
Nhưng cũng không tránh hốt phải bất nhân
Phải nhớ rằng những lúc khó khăn
Người giúp ta không ra điều kiện
Hiện diện bên ta, lúc tắt lửa tối đèn
Là người ta phải nhớ mãi, không quên!
Nhập gia tùy tục, bạn phải xem,
Ứng phó nhưng đừng đem lòng đen tối
Vì như vậy, đó là tội lỗi
Để ngàn đời con cháu lội chẳng qua
Ta phải thắng chính ta mới gọi là
Phước đức chính là ta đã cho:
Đời con cháu đủ no đủ ấm
Ta luôn phải là người gìn chữ nhẫn
Chữ tâm thành, chữ hiếu, chữ nghĩa, nhân
Chữ nhịn, nhường dù đói rách chớ coi thường
Có như thế mới biết đường lui, tiến
Nhập gia tùy tục. Nói ra không tiện
Phải thế thôi. Tiến chứ chẳng được lùi
Miệng luôn cười, mặt phải luôn tươi
Vậy nhé ta ơi! “Nhập gia tùy tục” thế, phải thế thôi…
Quảng Nam, 01/10/1985
Thanh Ngô
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang