12/09/23 – 10:09
NHẸ GÓT THU ĐÊM
Thu chạm ngõ ráng chiều xa sẫm lại
Hoàng hôn buông sương xuống trải hiên nhà
Tiếng vạc buồn khắc khoải bến sông xa
Trăng nào thấy bóng tối đà chiếm ngự
Gió rong ruổi níu chân người lữ thứ
Ngắm trời đêm mà khẽ tự hỏi lòng
Nuối tiếc gì khi Hạ mãn bên song
Ngâu rả rích ướt lưng tròng Chức Nữ
Đêm quạnh quẽ vì sao xa tư lự
Có phải chăng Thu còn giữ riêng mình
Chiếc lá vàng cố gợi vẻ đẹp xinh
Rơi thật khẽ tựa bức hình lay động
Liễu buông rủ tóc mềm như cánh sóng
Giọt sương rơi ướt đọng cánh hoa cài
Phía chân trời le lói ánh sao mai
Vầng dương tỏa nhẹ gót hài Thu chín.
Hương Nguyễn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang