28/07/23 – 02:07
NHỚ NGÀY XƯA!
Chẳng bao giờ… quên cuộc sống ngày xưa
Thuở nghèo khó mà lại thừa nhân nghĩa
Cách hành xử khiến ta hoài thấm thía
Nhường sẻ chia từng đoạn mía khoai mì
Cả một vùng ít xe máy dìu đi
Chuyển đến viện võng tì đòn tre khủng
Toàn đất nước vẫn thưa bầy tham nhũng
Người xung quanh thật tốt bụng phần nhiều
Với xóm làng sống đùm bọc thương yêu
Ai ốm bệnh mãi sớm chiều thăm hỏi
Lỡ hết gạo cũng chẳng lo bị đói
Mượn nhà bên dù ít ỏi tạm dùng
Dưới mái trường sách học tập xài chung
Nhưng gìn giữ sẻ chia cùng khóa tới
Khi cưới hỏi lúc giao thừa trông đợi
Tiếng pháo vang làm phấn khởi lòng mình
Và bây giờ… xã hội đã văn minh
Nhưng đâu đấy lại rập rình bất ổn
Dẫu vắng bóng những bữa cơm khoai độn
Vẫn nhớ thời thiếu thốn… của ngày xưa.
Nguyễn Đăng Hải
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang