01/10/22 – 04:10
NHỚ QUÊ
Đã cắm rễ nơi xa
Không về nhà được nữa
Nỗi nhớ quê muôn thuở
Của con người chúng ta
Nỗi nhớ nơi sinh ra
Nhớ quê nhà, vườn, ruộng
Nhớ cái giếng nước uống
Nhớ con đường ta đi
Nhớ nhiều lắm, những khi
Bày ra trò nghịch ngợm
Nhớ những buổi sáng sớm
Ăn củ sắn, củ khoai
Nhớ một rồi nhớ hai
Nhớ đến người hàng xóm
Nhớ những khi đội nón
Nắng chang chang, trên đầu
Lúc đang đi thả trâu
Mò cua và bắt ốc
Cả những khi thở dốc
Chơi trò chơi trốn tìm
Nhớ quê hương trong tim
Nhớ về thời xa ngái
Nhớ quãng đời vụng dại
Nỗi nhớ đầy trong ta
Đó là nhớ quê nhà
Của những ai đi xa
Nhớ về nơi đã sống.
Sài Gòn, 10/12/2021
Nguyễn Đại Hải
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang