23/11/23 – 02:11
NHỚ QUY NHƠN
Tôi sẽ về thăm lại biển Quy nhơn
Eo Nín Thở năm nào tôi bỡ ngỡ
Sóng xô bờ sóng phủ tràn rạn vỡ
Xanh biển trời trong sương sớm tinh mơ
Ghé Quy Hòa nghe biển hát chiều buông
Dốc Mộng Cầm những vần thơ còn mãi
Nhớ thi sĩ thuở nào yêu khờ dại
Nhà thơ nghèo rao bán ánh trăng suông
Về Đống Đa phố xá chọc lưng trời
Thăm Tháp Đôi rêu phong hồn xưa cũ
Nơi tình yêu tiền nhân xưa nhắn nhủ
Xốn xao lòng lữ khách thoáng chơi vơi
Đầm Thị Nại ghe thuyền đêm hối hả
Em cầm tay nói bao điều khác lạ
Mắt đượm buồn trong đêm tối sương sa
Biển ru hời biển hát khúc chia xa.
Nghệ An, 23/11/2023
Hữu Hoa
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang