12/05/23 – 09:05
NHỚ MẸ
Nhớ thuở nào mẹ xinh đẹp như tiên
Giọng trầm ấm dịu dàng vang khe khẽ
Quấn chân mẹ của ngày nào còn bé
Mỗi đêm về người nhỏ nhẹ đọc thơ
Có những đêm leo loét ánh đèn mờ
Xưa Đinh Bộ Lĩnh cờ lau lập trận
Cô Tấm hiền cuộc đời nhiều lận đận
Thạch Sanh hiền đức chém chằn hang sâu
Luôn nhớ hoài chuyện kể đã lâu
Rồi khẽ hỏi: “Làm sao mẹ biết”
Âu yếm trẻ, bảo: “Ngày xưa ngoại kể miết
Nên lâu dần nghe riết cũng nhớ lâu”
Mẹ tận tâm luôn làm lụng dãi dầu
Bên ruộng lúa với nương dâu tơi tả
Cứ bám đất đầu có nhiều vất vả
Mong một ngày thong thả con thành danh
Nhớ ngày nào mẹ duyên dáng tóc xanh
Qua năm tháng tròng trành nay điểm bạc
Công ơn mẹ con suốt đời ghi tạc
Nghĩa sinh thành dào dạt tựa biển khơi…!
Sài Gòn, 12/5/2023
Nguyễn Thị Ánh Hồng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang