22/11/23 – 04:11
NHỚ MẸ
Mẹ ơi! Con hiểu cả rồi!
Ông trời oan nghiệt làm người đa đoan
Mẹ cha xa cách đôi đàng
Ông se như thế trái ngang cũng đành
Tóc mây mẹ chẳng còn xanh
Thương con mẹ muốn vá lành nỗi đau
Khi con sổ mũi nhức đầu
Mẹ vào âu yếm như ngày còn thơ
Sợ con suy nghĩ vẩn vơ
Sợ con phải sống bơ vơ một mình
Thương con mẹ quyết chung tình
Thay người đi vắng tự mình làm cha
Nấu cơm rửa bát quét nhà
Suốt ngày bận rộn thật là buồn thiu
Đơn côi vất vả quạnh hiu
Vì con mẹ phải chắt chiu cả đời
Công ơn mẹ lớn biển trời
Con thì trả nghĩa nhỏ thôi hạt vừng!
Mẹ ơi!… Thương mẹ quá chừng!
Con còn nợ mẹ, nợ từng bước đi…
Nguyễn Thị Bích Vượng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang