18/07/22 – 07:07
Thế hệ chúng tôi, không phải ra chiến trường đánh giặc. Nhưng thế hệ cha, anh đã cho chúng tôi biết thế nào là chiến tranh.
Những khó khăn, gian khổ giữa rừng già.
Những trận chiến , đồng đội bay mất xác.
Có những người thân xác vắt trên cây.
Đến hôm nay, hồn còn lang thang mãi.
Chưa được về với đất mẹ thân thương.
Anh trai tôi, lên đường đi chiến đấu.
Đã hy sinh anh dũng tại chiến trường
Khi tuổi đời dừng lại, trước hai mươi.
Thậm chí chưa từng nắm tay con gái.
Ôi, chiến tranh là như thế đó.
Mẹ mất con, vợ mất chồng, con mất cha và bao điều khác nữa.
Chúng ta được thừa hưởng cuộc sống trong hòa bình, luôn luôn ghi nhớ công lao to lớn, mà cha, anh đã cống hiến cả tuổi thanh xuân cho cuộc chiến giành độc lập, tự do cho đất nước.
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang