22/07/23 – 10:07
NHƯ MÂY LẶNG LẼ
Tình yêu
như áng mây chiều trôi
Lúc đến lúc đi cũng vậy thôi
Hạt mưa trên mái tóc xanh buồn bã
Ướt đẫm con tim lạnh mất rồi
Đường đời đi
mà nghe ngược nắng
Lúc như áng mây trôi mồ côi
Tình yêu đầu đặt lên vị đắng
Tha thiết mấy… dối gian mà thôi
Nụ cười
kia có vui được bao
Gói cả yêu thương mang sầu đau
Hồn nhiên xưa tặng riêng người đó
Héo hắt con tim lạc phiếm sầu
Đoạn đường đã chia phôi còn đâu
Chiếc bóng cô đơn phương trời nao
Trở lại chuyện xưa nghe lòng nhớ
Thổn thức con tim lệ ứa trào…
21/7/2021
Mai Tường Vi
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang