26/08/23 – 08:08
NƠI ẤY LÀ QUÊ HƯƠNG
Ở nơi ấy đêm gió về gõ cửa
Bức màn nhung dát ánh trăng vàng
Con dế bật tiếng kêu khàn cả giọng
Hoa lá đùa với giọt sương trong
Ở nơi ấy luôn có em trong lòng
Ngày thấp thỏm đêm ùa về nỗi nhớ
Miền đất ấy âu cũng là duyên nợ
Một đời ta gắn bó yêu thương
Ở nơi ấy có cái nắng khác thường
Đủ ủ chín những mùi hương đặc sản
Và như thể không bao giờ khô hạn
Chỉ thiếu mưa làm mát những cây vườn
Ở nơi ấy vui những mùa nương rẫy
Nương bắp đồi cây trái ngọt trĩu cành
Mây độc hành vây tiếng hót lanh chanh
Đốt lửa trại đêm say cùng điệu nhảy
Tiếng trống ghi năng tiếng đàn đá vang dội
Nâng bước chân vui lễ hội được mùa
Ở nơi ấy luôn nhớ mỗi khi xa
Ta muốn ôm cả vào lòng hết thảy
Ở nơi ấy là quê hương tôi đấy
Ninh Thuận yêu thương trọn nghĩa vẹn tình.
25/8/2023
Phạm Quốc Tý
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang