12/08/23 – 03:08
NỖI BUỒN MÙA THU
Thu sang chạnh nhớ một người
Lá vàng rơi, lá vàng rơi nao lòng
Heo may thoáng nhẹ khoảng không
Mơ cùng người với bóng lồng chơi vơi.
Mơ chỉ là giấc mơ thôi
Làm sao giữ lại được thời xa xôi
Bóng người tri kỷ vợi vời
Nấm mồ sâu giữa đất, trời sương giăng.
Người đi có hiểu hay chăng
Kẻ còn ở lại tuyết băng giá lòng
Thu chan chứa hạt sầu đong
Mỗi lần thu đến ngóng mong đợi chờ.
Thẫm buồn mắt lệ tuôn mưa
Người còn về nhặt lá mùa thu rơi?
Lá vàng phủ kín mộ người
Kẻ còn bến tạm phần đời lẻ loi.
04/8/2023
Nguyễn Song Sỹ
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang