13/10/23 – 04:10
NỖI LÒNG DOANH NHÂN
Tự hào tên gọi doanh nhân
Vinh quang cũng lắm cực thân rất nhiều.
Ra đường ai cũng mến yêu,
Nhiều người trách móc bao điều khó nghe.
Nào là lương thấp chậm ghê,
Thuế và bảo hiểm lề mề đóng lâu.
Cực cho cái cảnh làm dâu,
Quan trên thưa gửi, khách bâu đòi tiền.
Vợ con rất muốn dịu hiền,
Nhưng vì áp lực bí tiền hay hung.
Bực mình thường nói lung tung,
Vạ mồm lao lý kịch khung là thường.
Doanh nhân nhiều lúc đáng thương,
Trên đe dưới búa ẩm ương vẫn cười,
Biết sai biết đúng mười mươi,
Được đâu giải thích để người ta thương.
Doanh nhân nhiều lúc khuếch trương,
Để cho doanh nghiệp đoạn trường vượt qua.
Nói ra kỳ thực không ngoa,
Nhưng vì mang nghiệp đời là Doanh nhân.
Hà Nội, ngày 13/10/2023
Đào Vinh Quang
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang