15/07/23 – 01:07

NỖI LÒNG NGƯỜI CHA
Mặc cho thế sự xoay vần
Cuộc sống vất vả gian truân chẳng rời
Yêu con yêu nhất trên đời
Phong ba bão táp vẫn thời cõng con
Sông kia nước chảy đá mòn
Nhưng con thì mãi vuông tròn tình thân
Mặc cho chân sạn vai sần
Yêu con thì chẳng ngại ngần gian lao
Yêu như hồi bé ngày nào
Bây giờ khôn lớn vẫn trao tình nồng
Các con có vợ có chồng
Vẫn như ngày ấy ta bồng lên non
Bây giờ cha chẳng còn son
Đôi lúc ngậm quả bồ hòn vẫn vui
Cầu cho mọi chuyện đẩy lùi
Các con mãi được chôn vùi đắng cay
Ước gì thế sự đổi thay
Cho con quay lại những ngày bé ti
Để ta dẫn dắt tập đi
Ôm con trời lạnh cõng khi mưa phùn.
Vũ Công Cán

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân