24/11/23 – 03:11
NỖI NHỚ CÔ
(Viết kính tặng cô giáo chủ nhiệm lớp 12C – Khóa học 1982 – 1985 trường PTTH Ứng Hòa B – Thành phố Hà Nội)
Bụi thời gian gội mái đầu bạc trắng
Bụi phấn xưa giờ gác lại bên đời
Bục giảng cũ vương vấn cả một thời
Cô ngồi buồn trầm lặng bóng chiều rơi
Ba tám năm ngày tháng vẫn êm trôi
Cô đã già chúng em không còn trẻ
Tuổi cao dần theo dòng đời lặng lẽ
Mái trường xưa giờ vắng bóng người thân
Cứ mỗi buổi khi hoàng hôn buông dần
Cô ngồi ngắm bóng người hoen đôi mắt
Cơn gió lạnh thấm vào lòng se sắt
Giấc mơ hồng chờ đợi ánh bình minh
Tuổi bảy mươi cô lặng lẽ một mình
Ngồi ngẫm lại của một thời phấn trắng
Trường lớp bảng đen trưa hè trống vắng
Lòng buồn rầu ngồi nhớ lại chuyện xưa
Mưa nắng cuộc đời mòn mỏi đò đưa
Rồi tất cả già đi theo năm tháng
Cô ngồi đó mỗi buổi chiều chạng vạng
Ngắm hoàng hôn theo năm tháng xa dần…!
Ngày 20/11/2023
Nguyễn Nam
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang