25/09/23 – 08:09
NỖI NHỚ KHÔN NGUÔI
Dạ khúc thu thoảng nốt trầm khắc khoải
Đợi nhớ ai mà lòng dạ xốn xang
Đêm không ngủ nghe lá vàng rơi nhẹ
Theo gió bay khe khẽ tiếng thầm thì…
Mới xa nhau mà mắt đã ướt mi
Em thấy nhớ những gì còn vương vấn
Tình trong tay nhưng sao còn lận đận
Tấm thân này đâu đã thuộc về nhau?
Viên đá kia anh đang ở nơi đâu?
Làm tim em như chìm vào sâu lắng
Đêm không ngủ năm canh dài thức trắng
Mong người về khoảng lặng bỗng thăng hoa!
Và tình yêu bỗng chợt đến vỡ òa
Như nắng hạn gặp mưa rào cuối hạ
Đón thu về cho thỏa nỗi nhớ mong
Đêm trong vắt mát lành
tình yêu đẹp!
23/9/2023
Nguyễn Tuyên Hà
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang