28/12/23 – 04:12
NỖI NIỀM…
Cớ làm sao
cứ luôn nghĩ đến nhau
Như đêm đông nhớ vàng hanh màu nắng
Dạ cồn cào
giữa canh trường tĩnh nặng
Nỗi cô đơn
mòn mỏi gậm thời gian
Cố lục xem
miền ký ức ngập tràn
Nơi cất giữ
những ngổn ngang kỷ niệm
Triệu triệu lần
ắp đầy không thể đếm
Cuộn dồn về
làm đệm chắn gió đông
Ước chi mình
đừng cách núi cách sông
Luôn óng ánh đượm màu hồng êm ả
Vị ngọt ngào
tô thắm hồng đôi má
Bao đắng cay
xin trả lại cho đời
Đâu hết rồi…
năm tháng tuổi xanh ơi
Đằm trong tiềm thức… Những lời vấn vương.!
Hà Nội, tháng 12/2023
Nguyễn Thiện Đức
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang